Chapter 9

1206 คำ
  Chưa bao giờ có một người phụ nữ nào có thể khuấy động một ngọn lửa như vậy trên người anh ta.   Chỉ có lúc này sự lạnh lẽo trong mắt anh mới có thể tiêu tan, Hạ Sơ đè lại bàn tay tiếp tục hướng lên trên của anh.   "Nhưng tôi không muốn, đổi chỗ khác đi." Cô biết giờ phút này người đàn ông còn một chút lý trí.   Người đàn ông nhìn cô thật sâu, cô đã thay đổi hoàn toàn, ánh mắt quyến rũ của cô như sợi tơ.   Mỗi một ánh mắt đều giống như mèo con đang gãi trong lòng anh, anh đỏ mặt, kéo cô ra ngoài.   Hạ Sơ không giãy dụa, hai người xuyên qua dòng người chật chội, cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy tổng biên tập vừa tới.   Thuận tay nhét ảnh trong tay vào tay tổng biên tập, khi tổng biên tập còn chưa thấy rõ mặt cô đã lặng lẽ rời đi.   Người đàn ông bên cạnh giờ phút này muốn thiêu thân, cho dù nhìn thấy cô đưa phong bì cho người khác cũng không có thời gian chất vấn.   Mới đến trước xe, còn chưa mở cửa xe hắn đã không chịu nổi nữa.   Một phen đẩy cô trước cửa xe hôn sâu, hồi ức giống như thủy triều dâng lên, Hạ Sơ hung hăng đẩy anh ra.   "Tôi cũng không có thói quen livestream trên đường phố."   Hai tròng mắt nam nhân đỏ bừng, "Đêm nay tôi sẽ không buông tha cho em. ”   Xe nghênh ngang rời đi, lái đến Thịnh Cảnh gần đó, Hạ Sơ trực tiếp đưa anh đến phòng mình.   Mới mở cửa ra, người đàn ông liền ấn cô lên tường tận tình mút hôn, anh sắp điên rồi.   Trong bóng tối chỉ nghe thấy thanh âm ái muội, con ngươi Hạ Sơ vào giờ khắc này trở nên lãnh đạm.   Thật đúng là coi cô là tiểu bạch thỏ sao? Ba năm trước, anh nắm giữ quyền chủ động, nhưng bây giờ thì chưa chắc.   "Chờ một chút, tôi muốn tắm rửa, cho tôi một phút." Cô cầu xin.   Hô hấp của người đàn ông trong bóng đêm trở nên cực kỳ dồn dập, có trời mới biết hắn muốn ăn con thỏ nhỏ này ngay lập tức.   "Quá một phút, tôi sẽ thêm một lần!" Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh.   Trong lòng Hạ Sơ mắng một tiếng biến thái, cắm xong thẻ phòng, ánh sáng trong phòng, người đàn ông phiền muộn đã tháo cà vạt ra.   Hạ Sơ nhanh như chớp trốn vào phòng tắm, nhìn hai gò má mình ửng đỏ trong gương, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, xinh đẹp mê hoặc người khác.   Nợ ba năm trước cũng nên trả, cô cười xinh đẹp với mình trong gương.   Cố ý mở vòi nước ra, nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa bất an của nam nhân, "Mở cửa chúng ta tắm cùng nhau. ”   Con cá lớn mắc câu, Hạ Sơ cầm khăn tắm quấn lên người mình, buông xuống hai dây đeo.   Nhìn như vậy liền cho rằng cô vừa mới tắm rửa xong, người đàn ông kia hiện tại khẳng định đã nhịn đến cực điểm.   Cô từ phòng tắm đi ra, người đàn ông đã đẩy cô ngã xuống giường, cô vội vàng ngăn tay anh lại.   - Anh cũng đi tắm sạch sẽ đi, một phút đồng hồ! Ánh mắt năn nỉ của cô khiến người đàn ông phiền não đến cực điểm nhưng lại không có cách nào từ chối.   Chính hắn cũng không biết vì sao lại nghe lời cô như vậy, cô giống như là một loại thuốc độc.   Một khi dính vào, ba năm cũng không thể quên, chứ đừng nói chi là gặp lại nhau dưới tình huống như vậy.   Toàn thân trên dưới đến lỗ chân lông đều kêu gào khát vọng đối với cô, nhưng cô gái vừa lộ ra bộ dáng điềm đạm đáng thương.   Anh thầm mắng một tiếng liền đi vào phòng tắm, Hạ Sơ nhanh chóng tìm được mấy thứ, sau đó tắt đèn.   Khi người đàn ông quấn một chiếc khăn tắm đi ra, bên ngoài là bóng tối bao trùm, không thể không nói đôi khi bóng tối là chất kích thích tốt nhất.   "Thỏ nhỏ, học hư rồi." Giọng nói của anh vẫn còn ma mị như vậy trong bóng tối.   "Chắc vậy, trưởng thành rồi mà." Hạ Sơ từ sau lưng anh vòng quanh eo anh, so với con thỏ trắng hoảng sợ năm đó.   Anh phát hiện mình càng thêm hứng thú với cô hiện tại, thậm chí toàn thân đều mong chờ cô làm gì đó.   - Tiên sinh, lần này giao cho tôi có được không? Cô giống như là tinh linh trong đêm, từ sau lưng ở bên tai anh thổi khí như lan.   Thử hỏi có mấy người đàn ông có thể chịu được sự hấp dẫn của cô như vậy, ngay cả người đàn ông vốn đã chuẩn bị chờ phát động cũng đột nhiên muốn xem rốt cuộc cô có thể làm được đến mức nào.   "Được." Theo chữ được này của hắn hạ xuống, cô liền thuận thế đẩy anh ngã xuống giường.   "Tiên sinh, hôm nay chúng ta chơi một trò chơi được không." Ngón tay như ngọc của cô xẹt qua trước ngực hắn.   Cổ họng người đàn ông giật giật, giọng trở nên khàn khàn, "Được. ”   Môi cô đột nhiên hạ xuống, hôn lên yết hầu người đàn ông, toàn thân người đàn ông đều run lên, cô đúng là một yêu tinh!   Rõ ràng vẫn chưa làm gì cả, mà hắn đã chịu không nổi, một tay vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của cô muốn hành động.   "Tiên sinh, tên của trò chơi này là tôi động anh nằm yên, anh dám chơi không?" Giọng nói mê hoặc của cô kích thích anh ngứa ngáy khó nhịn.   Một mặt muốn trực tiếp muốn cô, mặt khác lại muốn xem cô chơi trò gì.   Anh tà mị cười: "Có dám hay không, thử là biết. ”   "Được rồi, để tránh tiên sinh động đậy, xin hãy tha thứ cho tôi vì đã chuẩn bị một ít đạo cụ." Hạ Sơ lấy ra sợi dây thừng vừa tìm được.   Đem chân tay người đàn ông trói ở trên đầu giường, người đàn ông toàn thân đều đắm chìm trong kích động.   Đợi đến khi Hạ Sơ trói xong, người đàn ông liếm liếm môi, giọng nói của Hạ Sơ vang lên bên tai: "Tiên sinh, tôi có thể bắt đầu chưa? ”   "Ừ." Một chữ ừ hắn đã nhịn từ lâu.   Giờ phút này Hạ Sơ lại từ trên giường nhảy xuống, trực tiếp bật đèn, nhìn thấy người đàn ông bị trói vào giường.   Trong ánh mắt anh còn đang chờ mong cái gì đó, Hạ Sơ lại ở một bên chơi điện thoại di động.   "Chậc, hôm nay vận khí thật đúng là không tệ." Cô đứng bên giường chụp vài bức ảnh về bộ dạng chật vật của ai đó.
อ่านฟรีสำหรับผู้ใช้งานใหม่
สแกนเพื่อดาวน์โหลดแอป
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    ผู้เขียน
  • chap_listสารบัญ
  • likeเพิ่ม