Chương 7: Con thú bông

4460 Words
Vĩ Vĩ bên cạnh liền gắp được con thú bông, cả bọn trầm trồ, Vĩ Vĩ cũng được nước: “Ha hả ha hả, Hàn Tín Phong, cậu xem lúc nảy cậu nói ai dở, bây giờ ai dở đây?” “Ừm, tôi chịu được chưa.” Hàn Tín Phong bất lực, ông trời như đang trêu cậu vậy. Vĩ Vĩ khoái chí khom người xuống cái máy, có một cái nơi để máy thả gấu xuống nơi đó, con gấu rớt xuống, Vĩ Vĩ tay cầm con gấu đó đứng dậy. Con gấu đó thật đáng yêu, hình một con vịt màu trắng đang ôm cây đàn màu cam, con gấu đó dài bằng nửa cánh tay, rộng cũng được mười bốn căng ti mét. “Do kĩ thuật gắp của cậu thôi, Để lấy thú bông thành công, các móng vuốt phải được giữ chặt cả con hoặc ít nhất là một phần của nó. Vì vậy, việc lựa chọn chính xác con thú là rất quan trọng. Tốt nhất nên chọn những con thú bông có đầu tương đối lớn, cổ tương đối nhỏ và dài, hoặc búp bê có vẻ ngoài góc cạnh và nhiều điểm để móng vuốt dễ bị kẹt vào. Con thú mềm cũng dễ cầm nắm hơn con cứng, bởi trong trường hợp này, ba chiếc móc sẽ cắm sâu hơn, giúp tăng cường ma sát và giúp nó ít bị rơi khi di chuyển. Vị trí của con thú bông cũng rất quan trọng. Chọn những con nằm sát miệng lỗ, có trọng tâm cao hơn miệng lỗ và không có thú bông nào khác gần đó. Gắp loại này là tốt nhất. Nếu con thú bông ở gần lối vào của lỗ và vị trí tương đối cao, nó vẫn có thể rơi xuống lỗ khi các móng vuốt bị lỏng trong quá trình di chuyển. Nếu con thú mục tiêu được bao quanh bởi một nhóm các con khác, sẽ rất khó nắm bắt và có khả năng bị chính những con xung quanh giữ lại ngay lúc chuẩn bị di chuyển lên. Sau khi nhấn nút khởi động, hãy liên tục lắc nút điều khiển lên xuống và trái phải để làm cho các móng vuốt cũng lắc sang trái và phải. Khi nó đến vị trí ngay trên mục tiêu, hãy canh thời gian và nhấn nút đi xuống. Lúc này, móng vuốt vẫn còn rung và thời điểm tốt nhất để rơi xuống là khi móng vuốt cong ra gập vào, túm lấy mục tiêu. Cố gắng làm cho móng vuốt nhấn vào đủ sâu so với thú bông để tăng tối đa diện tích cầm nắm. Sau đó nâng nó lên theo phương thẳng đứng. Do góc hình thành giữa móng vuốt và sợi dây, con thú bông sẽ bị ném về phía lỗ, như hình minh họa bên dưới.’’ Trên thực tế, gắp thú bông cũng là một công việc đòi hỏi kỹ thuật, tên Vĩ Vĩ này thật ra trước đó cũng đã cố gắng chơi nhiều lần mới có được một lần gắp thành công như hôm nay, như câu nói "Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo". Cần luyện tập nhiều hơn và đúc kết kinh nghiệm qua luyện tập. Nếu trở thành một "bậc thầy về việc gắp thu bông", hắn sẽ trải nghiệm việc việc xách những chiếc túi lớn và thậm chí đẩy cả một xe đầy ắp thú bông về nhà. Nhớ có lần mùa hè năm trước vì hăng say tập luyện bộ môn này, mà hắn đã mất cả tháng tiền tiêu vặt để mua đồng xu bạc chơi gắp thú. Đừng nói việc chơi gắp thú này là tốn sức, tốn tiền, thật ra có nhiều thanh niên cũng chăm chỉ luyện tập bộ môn này, càng phải tìm hiểu kiến thức kĩ năng gắp thú, nếu tên nào gắp giỏi, mang theo bạn gái đi chơi cùng, gắp được xong liền tặng cho bạn gái, việc gắp thú này thật sự là khó, nên nếu gắp được sau đó liền tặng bạn gái, trước sự chứng kiến của nhiều người đứng đó xem, chắc chắn sẽ được là trọng tâm của sự chú ý, họ sẽ ngưỡng mộ cô bạn gái đó, ôi, cô bạn gái này quả thật đáng ghen tỵ khi có người yêu tài năng như thế. Trên thực tế, thì rất ít trường hợp này hy hữu xảy ra, nên hào quang của người bạn trai trong trường hợp này tỏa ra xác suất là rất ít. Chu Dĩ Y kéo tay Tiêu Thi Quế sang cái máy cuối cùng được đặt ở đằng kia, chỗ đó vì là cuối cùng nên không có ai đứng ở đó: “Đi, tôi và cậu sang đây chơi thử.” Chu Dĩ Y đút đồng xu bằng bạc vào bên trong cái máy gắp thú, quay sang bảo Tiêu Thi Quế: “Cậu thơi thử đi.” Tiêu Thi Quế không ngại liền cầm vào cái cần gạt đó, bắt đầu điều khiển, Tiêu Thi Quế tính toán, quan sát cẩn thận, cô ta đang nhắm vào con gấu bông màu xanh lá cây hình con khủng long bị biến dạng tròn tròn ú ú. Rè rè, một tiếng “phập” cái tay gắp bên trong máy được nhấc lên, không có con thú nào. Tiêu Thi Quế biết trước kết quả là như thế này, quay sang ũ rượi với Chu Dĩ Y: “Chu Dĩ Y, thật xin lỗi cậu, tớ không biết chơi cái này...” Chu Dĩ Y không trách móc Tiêu Thi Quế, ngược lại còn an ủi: “Không sao, cậu thấy không xung quanh có rất nhiều người nhét vô số đồng xu vào máy gắp thú và rất hiếm khi được nhận được niềm vui sướng khi gắp được con búp bê hay thú bông mình yêu quý của mình, nhưng lại không hề muốn dừng lại và tin tưởng rằng "lần sau sẽ khác". Kết quả là bạn sẽ nghiện chơi hết lần này đến lần khác, rơi vào vòng xoáy thất bại liên hoàn. Dễ thấy rằng bộ phận quan trọng nhất của máy gắp là các móc gắp thú của nó. Các móng vuốt (thường là ba) trên móc được gấp lại và nhả ra bằng cách sử dụng nguyên tắc đòn bẩy. Khi tiếp xúc với thú bông, chúng tạo ra một lực để có thể giữ trọng lượng của vật thể và thông báo cho hệ thống nhận biết được việc cầm nắm. Nếu chỉ có hai móc, rất khó để giữ thú bông ổn ​​định. Còn các điểm tiếp xúc của ba móc tạo thành một cấu trúc ổn định là hình tam giác đều để đảm bảo rằng chúng đủ ổn định để giữ thú bông hoặc vật phẩm. Khả năng tóm bắt thành công con thú bông có mối quan hệ lớn với sức mạnh của những chiếc móc này. Chúng được cấu tạo bởi ba cánh tay cơ học có độ bền có thể điều chỉnh, chuyển động và hoạt động của chúng được điều khiển bởi điện áp đầu ra của mạch dẫn động cơ học. Nhưng nhiều người không biết rằng chủ cửa hàng có thể "nắm quyền" điều chỉnh được chúng. Các thương nhân kiểm soát cường độ từ trường của nam châm trong cánh tay thao tác bằng cách điều chỉnh điện áp và dòng điện, từ đó kiểm soát lực nắm. Điện áp điều chỉnh của máy gắp nói chung là từ 10 ~ 30V. Nguồn điện có thể được chia thành công suất kẹp mạnh và công suất kẹp yếu. Áp suất càng lớn thì ma sát càng lớn. Nếu lực ma sát tạo ra bởi lực kẹp không đủ để hỗ trợ trọng lực của thú bông, nó sẽ dễ dàng bị rơi xuống. Chưa kể, việc kẹp thú được chia thành hai quá trình: kẹp lấy và vận chuyển. Người bán sẽ định kỳ thay đổi "lực nắm" của các móng vuốt. Nói chung, nó được đặt thành "lực nắm mạnh" khi gắp thú bông và "lực nắm yếu" khi vận chuyển con thú. Hiệu suất làm việc cụ thể là có thể nắm được, nhưng sẽ làm rơi con thú ngay khi nó di chuyển. Và không chỉ có thể thiết lập độ mạnh của điểm nắm chắc và độ bám yếu, các thương nhân còn có thể đặt thời gian và tần suất xuất hiện của tình trạng này. Đây còn được gọi là "cài đặt thủ công xác suất nắm bắt". Đặt như thế nào thì tùy... lương tâm của người buôn bán.” Chu Dĩ Y nói tiếp: “Đúng là có sắp đặt như Hàn Tín Phong nói, nhưng không có nghĩa là không có hy vọng, mẹo của Vĩ Vĩ nói cũng đúng, mỗi người có thể sử dụng một mẹo cho riêng mình.” Nói xong, Chu Dĩ Y nhẹ nhàng đút vào bên trong máy gắp thú một đồng xu bạc, sau đó tay cầm cái cần gạt, từ từ điều khiển cái tay cầm, gắp con gấu bông bông màu xanh lá cây hình con khủng long bị biến dạng tròn tròn ú ú đó lên. Kết quả vẫn là nó bị rớt xuống ngay sau đó, không có gắp được nó trong lần này, nhưng nó được Chu Dĩ Y làm cho rớt lên những con gấu bông khác, nó đang ở vị trị rất cao. Sau đó Chu Dĩ Y tiếp tục nhẹ nhàng đút thêm đồng xu vào bên trong cái máy gấp thú, nhưng lần này, Chu Dĩ Y điều khiển tay cầm ngay con gấu đó, rồi bắt đầu di chuyển cái tay cầm liên tục qua trái qua phải rồi qua trước qua sau, tạo được một lực lớn, rồi Chu Dĩ Y điên cuồng đập con gấu đó, làm nó rớt xuống lỗ. Qúa trình này Chu Dĩ Y không hề bấm nút đỏ, thao tác thật nhanh chóng, chuyên nghiệp, làm người xem ảo mắt, nhưng nếu xem Chu Dĩ Y gắp xong sẽ liền ảo tưởng mà sau đó liền gắp theo cách này sẽ thất bại. Tiêu Thi Quế bị làm cho trầm trồ, cô lại càng khâm phục, ngưỡng mộ Chu Dĩ Y. “Tặng cậu.” Chu Dĩ Y đưa con gấu cho Tiêu Thi Quế. Mà lúc này mọi người đang chứng kiến Chu Dĩ Y. Đều hết lời khen ngợi: “Chu Dĩ Y, cậu hay thật đó, sao cái gì cậu cũng giỏi hết vậy?” Lê Ánh Linh trồ mắt nhìn. “Cô gái...Cô gái xinh đẹp, có thể gắp giùm con trai tôi một con được không?” Ông chú kế bên đó đang cầm tay người con trai nhỏ sáu tuổi. Lúc này, trước sự chứng kiến của nhiều người đứng đó xem, chẳng phải Chu Dĩ Y và Tiêu Thi Quế đang là trọng tâm của sự chú ý, họ sẽ ngưỡng mộ cô gái Chu Dĩ Y, ôi, và cả Tiêu Thi Quế, ôi cô bạn của Chu Dĩ Y này quả thật đáng ghen tỵ khi có người bạn tài năng như thế. Tiêu Thi Quế lúc này cũng ngượng ngùng, nhưng tràn đầy vui vẻ, hạnh phúc, lần đầu tiên lại có một người tài giỏi làm một chuyện như vậy, tặng cô trước sự chứng kiến của nhiều người. Tiêu Thi Quế nhìn vào con gấu khủng long tròn béo đó, con gấu đó cũng đang nhìn và mỉm cười lại với cô. “Chu Dĩ Y, cảm ơn cậu, tớ thích con gấu này lắm.” Chu Dĩ Y nhìn Tiêu Thi Quế, đột nhiên tràn khí ấm áp dâng lên trong lòng, nhìn Tiêu Thi Quế đang cũng hạnh phúc ôm lấy con gấu bông, Chu Dĩ Y càng muốn tươi cười, nhưng cuối cùng vẫn là Chu Dĩ Y mặt lạnh đáp lại: “Ừm, không có gì đâu!” Tiêu Thi Quế giả vờ không nghe thấy, vì chỉ có giả vờ không nghe thấy, Tiêu Thi Quế mới không phải cần trả lời, không cần phải bày ra phản ứng mạnh thật sự ngại ngùng của bản thân đang che giấu. Tiêu Thi Quế quay sang phía bên tay phải, tránh mặt Chu Dĩ Y, la lên: “A! Máy gắp thú kìa các cậu!” Cả nhóm bọn họ quay sang nhìn, rồi tiến lại gần những cái máy gắp thú. Vĩ Vĩ phấn chấn la to: “Tuyệt, tớ rất thích chơi gắp thú.” Vĩ Vĩ vừa nói xong đi sang bên cạnh là chỗ mua tiền đồng xu để bỏ vào máy chơi gắp thú. Vĩ Vĩ tay đút một đồng xu bạc vào cái máy, căng mắt nhìn trên nhìn xuống, tay điều khiển cái cần gạt. Cái tay gắp thú bên trong cái máy phát ra tiếng “rè rè”, nó từ từ di chuyển theo cái cần gạt mà Vĩ Vĩ đang điều khiển, chỉ bảy giây sau, Vĩ Vĩ dùng tay trái còn lại đập vào cái nút đỏ gần cái cần gạt, cái tay gắp thú đã hạ xuống, một tiếng “phập” rồi lại được nâng lên, tay gắp thú bên trong cái máy tiếp tục “rè rè” rồi di chuyển về vị trí cũ, đã không có được một con thú bông nào được gắp thành công. “Xém một chút thôi là được rồi, khỉ thật!” Vừa nói xong, Vĩ Vĩ tay đút thêm một cái đồng xu bạc vào máy, tiếp tục những lần chơi. Hàn Tín Phong xem Vĩ Vĩ chơi cũng bị kích thích, bước qua bên kia mua đồng xu bạc, liền ngay sau đó bước tới cái máy gắp thú bên cạnh: “Xem tôi này, cậu dở quá.” Tiêu Thi Quế chăm chăm nhìn Hàn Tín Phong và tên Vĩ Vĩ chơi gắp thú. Thật là gay cấn giùm cho hai người bọn họ, những lần họ gắp hụt, Tiêu Thi Quế cũng đứng bên cạnh mà tự hẩy mình. Chu Dĩ Y thì nhìn vào Tiêu Thi Quế. Hai tên đó mãi mai nãy giờ chả gắp được con nào. Hàn Tín Phong chán nản: “Đúng là ba cái máy này có điều chỉnh hết rồi, chúng ta không lấy được đâu.” Nhưng hắn không ngừng đút từng đồng xu vào bên trong máy. Vĩ Vĩ bên cạnh liền gắp được con thú bông, cả bọn trầm trồ, Vĩ Vĩ cũng được nước: “Ha hả ha hả, Hàn Tín Phong, cậu xem lúc nảy cậu nói ai dở, bây giờ ai dở đây?” “Ừm, tôi chịu được chưa.” Hàn Tín Phong bất lực, ông trời như đang trêu cậu vậy. Vĩ Vĩ khoái chí khom người xuống cái máy, có một cái nơi để máy thả gấu xuống nơi đó, con gấu rớt xuống, Vĩ Vĩ tay cầm con gấu đó đứng dậy. Con gấu đó thật đáng yêu, hình một con vịt màu trắng đang ôm cây đàn màu cam, con gấu đó dài bằng nửa cánh tay, rộng cũng được mười bốn căng ti mét. “Do kĩ thuật gắp của cậu thôi, Để lấy thú bông thành công, các móng vuốt phải được giữ chặt cả con hoặc ít nhất là một phần của nó. Vì vậy, việc lựa chọn chính xác con thú là rất quan trọng. Tốt nhất nên chọn những con thú bông có đầu tương đối lớn, cổ tương đối nhỏ và dài, hoặc búp bê có vẻ ngoài góc cạnh và nhiều điểm để móng vuốt dễ bị kẹt vào. Con thú mềm cũng dễ cầm nắm hơn con cứng, bởi trong trường hợp này, ba chiếc móc sẽ cắm sâu hơn, giúp tăng cường ma sát và giúp nó ít bị rơi khi di chuyển. Vị trí của con thú bông cũng rất quan trọng. Chọn những con nằm sát miệng lỗ, có trọng tâm cao hơn miệng lỗ và không có thú bông nào khác gần đó. Gắp loại này là tốt nhất. Nếu con thú bông ở gần lối vào của lỗ và vị trí tương đối cao, nó vẫn có thể rơi xuống lỗ khi các móng vuốt bị lỏng trong quá trình di chuyển. Nếu con thú mục tiêu được bao quanh bởi một nhóm các con khác, sẽ rất khó nắm bắt và có khả năng bị chính những con xung quanh giữ lại ngay lúc chuẩn bị di chuyển lên. Sau khi nhấn nút khởi động, hãy liên tục lắc nút điều khiển lên xuống và trái phải để làm cho các móng vuốt cũng lắc sang trái và phải. Khi nó đến vị trí ngay trên mục tiêu, hãy canh thời gian và nhấn nút đi xuống. Lúc này, móng vuốt vẫn còn rung và thời điểm tốt nhất để rơi xuống là khi móng vuốt cong ra gập vào, túm lấy mục tiêu. Cố gắng làm cho móng vuốt nhấn vào đủ sâu so với thú bông để tăng tối đa diện tích cầm nắm. Sau đó nâng nó lên theo phương thẳng đứng. Do góc hình thành giữa móng vuốt và sợi dây, con thú bông sẽ bị ném về phía lỗ, như hình minh họa bên dưới.’’ Trên thực tế, gắp thú bông cũng là một công việc đòi hỏi kỹ thuật, tên Vĩ Vĩ này thật ra trước đó cũng đã cố gắng chơi nhiều lần mới có được một lần gắp thành công như hôm nay, như câu nói "Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo". Cần luyện tập nhiều hơn và đúc kết kinh nghiệm qua luyện tập. Nếu trở thành một "bậc thầy về việc gắp thu bông", hắn sẽ trải nghiệm việc việc xách những chiếc túi lớn và thậm chí đẩy cả một xe đầy ắp thú bông về nhà. Nhớ có lần mùa hè năm trước vì hăng say tập luyện bộ môn này, mà hắn đã mất cả tháng tiền tiêu vặt để mua đồng xu bạc chơi gắp thú. Đừng nói việc chơi gắp thú này là tốn sức, tốn tiền, thật ra có nhiều thanh niên cũng chăm chỉ luyện tập bộ môn này, càng phải tìm hiểu kiến thức kĩ năng gắp thú, nếu tên nào gắp giỏi, mang theo bạn gái đi chơi cùng, gắp được xong liền tặng cho bạn gái, việc gắp thú này thật sự là khó, nên nếu gắp được sau đó liền tặng bạn gái, trước sự chứng kiến của nhiều người đứng đó xem, chắc chắn sẽ được là trọng tâm của sự chú ý, họ sẽ ngưỡng mộ cô bạn gái đó, ôi, cô bạn gái này quả thật đáng ghen tỵ khi có người yêu tài năng như thế. Trên thực tế, thì rất ít trường hợp này hy hữu xảy ra, nên hào quang của người bạn trai trong trường hợp này tỏa ra xác suất là rất ít. Chu Dĩ Y kéo tay Tiêu Thi Quế sang cái máy cuối cùng được đặt ở đằng kia, chỗ đó vì là cuối cùng nên không có ai đứng ở đó: “Đi, tôi và cậu sang đây chơi thử.” Chu Dĩ Y đút đồng xu bằng bạc vào bên trong cái máy gắp thú, quay sang bảo Tiêu Thi Quế: “Cậu thơi thử đi.” Tiêu Thi Quế không ngại liền cầm vào cái cần gạt đó, bắt đầu điều khiển, Tiêu Thi Quế tính toán, quan sát cẩn thận, cô ta đang nhắm vào con gấu bông màu xanh lá cây hình con khủng long bị biến dạng tròn tròn ú ú. Rè rè, một tiếng “phập” cái tay gắp bên trong máy được nhấc lên, không có con thú nào. Tiêu Thi Quế biết trước kết quả là như thế này, quay sang ũ rượi với Chu Dĩ Y: “Chu Dĩ Y, thật xin lỗi cậu, tớ không biết chơi cái này...” Chu Dĩ Y không trách móc Tiêu Thi Quế, ngược lại còn an ủi: “Không sao, cậu thấy không xung quanh có rất nhiều người nhét vô số đồng xu vào máy gắp thú và rất hiếm khi được nhận được niềm vui sướng khi gắp được con búp bê hay thú bông mình yêu quý của mình, nhưng lại không hề muốn dừng lại và tin tưởng rằng "lần sau sẽ khác". Kết quả là bạn sẽ nghiện chơi hết lần này đến lần khác, rơi vào vòng xoáy thất bại liên hoàn. Dễ thấy rằng bộ phận quan trọng nhất của máy gắp là các móc gắp thú của nó. Các móng vuốt (thường là ba) trên móc được gấp lại và nhả ra bằng cách sử dụng nguyên tắc đòn bẩy. Khi tiếp xúc với thú bông, chúng tạo ra một lực để có thể giữ trọng lượng của vật thể và thông báo cho hệ thống nhận biết được việc cầm nắm. Nếu chỉ có hai móc, rất khó để giữ thú bông ổn ​​định. Còn các điểm tiếp xúc của ba móc tạo thành một cấu trúc ổn định là hình tam giác đều để đảm bảo rằng chúng đủ ổn định để giữ thú bông hoặc vật phẩm. Khả năng tóm bắt thành công con thú bông có mối quan hệ lớn với sức mạnh của những chiếc móc này. Chúng được cấu tạo bởi ba cánh tay cơ học có độ bền có thể điều chỉnh, chuyển động và hoạt động của chúng được điều khiển bởi điện áp đầu ra của mạch dẫn động cơ học. Nhưng nhiều người không biết rằng chủ cửa hàng có thể "nắm quyền" điều chỉnh được chúng. Các thương nhân kiểm soát cường độ từ trường của nam châm trong cánh tay thao tác bằng cách điều chỉnh điện áp và dòng điện, từ đó kiểm soát lực nắm. Điện áp điều chỉnh của máy gắp nói chung là từ 10 ~ 30V. Nguồn điện có thể được chia thành công suất kẹp mạnh và công suất kẹp yếu. Áp suất càng lớn thì ma sát càng lớn. Nếu lực ma sát tạo ra bởi lực kẹp không đủ để hỗ trợ trọng lực của thú bông, nó sẽ dễ dàng bị rơi xuống. Chưa kể, việc kẹp thú được chia thành hai quá trình: kẹp lấy và vận chuyển. Người bán sẽ định kỳ thay đổi "lực nắm" của các móng vuốt. Nói chung, nó được đặt thành "lực nắm mạnh" khi gắp thú bông và "lực nắm yếu" khi vận chuyển con thú. Hiệu suất làm việc cụ thể là có thể nắm được, nhưng sẽ làm rơi con thú ngay khi nó di chuyển. Và không chỉ có thể thiết lập độ mạnh của điểm nắm chắc và độ bám yếu, các thương nhân còn có thể đặt thời gian và tần suất xuất hiện của tình trạng này. Đây còn được gọi là "cài đặt thủ công xác suất nắm bắt". Đặt như thế nào thì tùy... lương tâm của người buôn bán.” Chu Dĩ Y nói tiếp: “Đúng là có sắp đặt như Hàn Tín Phong nói, nhưng không có nghĩa là không có hy vọng, mẹo của Vĩ Vĩ nói cũng đúng, mỗi người có thể sử dụng một mẹo cho riêng mình.” Nói xong, Chu Dĩ Y nhẹ nhàng đút vào bên trong máy gắp thú một đồng xu bạc, sau đó tay cầm cái cần gạt, từ từ điều khiển cái tay cầm, gắp con gấu bông bông màu xanh lá cây hình con khủng long bị biến dạng tròn tròn ú ú đó lên. Kết quả vẫn là nó bị rớt xuống ngay sau đó, không có gắp được nó trong lần này, nhưng nó được Chu Dĩ Y làm cho rớt lên những con gấu bông khác, nó đang ở vị trị rất cao. Sau đó Chu Dĩ Y tiếp tục nhẹ nhàng đút thêm đồng xu vào bên trong cái máy gấp thú, nhưng lần này, Chu Dĩ Y điều khiển tay cầm ngay con gấu đó, rồi bắt đầu di chuyển cái tay cầm liên tục qua trái qua phải rồi qua trước qua sau, tạo được một lực lớn, rồi Chu Dĩ Y điên cuồng đập con gấu đó, làm nó rớt xuống lỗ. Qúa trình này Chu Dĩ Y không hề bấm nút đỏ, thao tác thật nhanh chóng, chuyên nghiệp, làm người xem ảo mắt, nhưng nếu xem Chu Dĩ Y gắp xong sẽ liền ảo tưởng mà sau đó liền gắp theo cách này sẽ thất bại. Tiêu Thi Quế bị làm cho trầm trồ, cô lại càng khâm phục, ngưỡng mộ Chu Dĩ Y. “Tặng cậu.” Chu Dĩ Y đưa con gấu cho Tiêu Thi Quế. Mà lúc này mọi người đang chứng kiến Chu Dĩ Y. Đều hết lời khen ngợi: “Chu Dĩ Y, cậu hay thật đó, sao cái gì cậu cũng giỏi hết vậy?” Lê Ánh Linh trồ mắt nhìn. “Cô gái...Cô gái xinh đẹp, có thể gắp giùm con trai tôi một con được không?” Ông chú kế bên đó đang cầm tay người con trai nhỏ sáu tuổi. Lúc này, trước sự chứng kiến của nhiều người đứng đó xem, chẳng phải Chu Dĩ Y và Tiêu Thi Quế đang là trọng tâm của sự chú ý, họ sẽ ngưỡng mộ cô gái Chu Dĩ Y, ôi, và cả Tiêu Thi Quế, ôi cô bạn của Chu Dĩ Y này quả thật đáng ghen tỵ khi có người bạn tài năng như thế. Tiêu Thi Quế lúc này cũng ngượng ngùng, nhưng tràn đầy vui vẻ, hạnh phúc, lần đầu tiên lại có một người tài giỏi làm một chuyện như vậy, tặng cô trước sự chứng kiến của nhiều người. Tiêu Thi Quế nhìn vào con gấu khủng long tròn béo đó, con gấu đó cũng đang nhìn và mỉm cười lại với cô. “Chu Dĩ Y, cảm ơn cậu, tớ thích con gấu này lắm.” Chu Dĩ Y nhìn Tiêu Thi Quế, đột nhiên tràn khí ấm áp dâng lên trong lòng, nhìn Tiêu Thi Quế đang cũng hạnh phúc ôm lấy con gấu bông, Chu Dĩ Y càng muốn tươi cười, nhưng cuối cùng vẫn là Chu Dĩ Y mặt lạnh đáp lại: “Ừm, không có gì đâu!”
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD