Chương 24: Thử Nghiệm

1631 Words
Chương 24: Thử Nghiệm Bây giờ, em làm một vòng quanh nhà cho mọi người xem toàn cảnh. Cái chỗ em nấu bên cạnh sân, đã được lợp thêm mái che, xung quanh có làm  tường gỗ vây quanh, tránh gió lùa. Ông bà chủ nhà em tốn cả tuần mới làm ra cái “lán” ăn này đấy.. Ngay trước sân là hai mảnh vườn vẫn để theo kiểu ruộng bậc thang, do chênh lệch độ cao lớn. Vườn dưới cỡ hai, ba sào gì đó. Được chia làm mười luống. Ba vạt rau trong cùng trồng rau mã đề, loại cây này vừa làm rau ăn bình thường, vừa làm thuốc trị bệnh. Dễ trồng, khả năng chịu nhiệt tốt, râm chút cũng không sao, nhanh cho thu hoạch, nhược điểm là nhanh già, nhanh có bông, bù lại khả năng sinh sản nhanh. Tiếp theo là rau dền cơm, rau chân vịt, mỗi loại hai vạt. Tranh thủ chúng còn non, hái ăn, để chút nữa là trổ bông, loại này cũng nhanh già. Cậu chủ nhà em “si mê” rau má nhất. Trồng hẳn bốn vạt. Nhân giống từ gốc. Hễ rau má lan rộng, cậu chủ lại bấng cả một bồng to, hạn chế làm đứt rễ cây, ảnh hưởng tới quá trình phát triển của rau. Vạt rau má ngoài cùng trồng bằng hạt đó mọi người. Nó mọc lâu kinh khủng. Ba luống trồng bằng thân đã nhân giống không rõ bao lần, bên kia còn không chịu lớn. Mấy loại rau trong vườn nhà, toàn loại ngắn ngày kiểu “ăn xổi ở thì”, trừ rau má ra. Sản lượng rau nhà em còn ít, nên sẽ không nhổ cả gốc rau lên bán. Chỉ hái lá, thân, đọt trưởng thành. Cọng non giữ lại tiếp tục phát triển, vài ngày nữa lại có rau hái, với cách làm này, thời gian thu hoạch của rau sẽ kéo dài vài tháng. Công trồng nhiều lắm. Phải chăm bẵm, tưới tắm từ lúc gieo hạt cho đến khi trưởng thành, hà cớ gì “thanh xuân vừa đến” đã cho lụi tàn. “Thanh xuân dài chừng nào, đời đẹp chừng đó.” Cậu chủ nhà em hái rau để bán, rau dền cơm, chân vịt còn non mềm, ngắt nhanh. Mã đề, rau má dai dùng kéo cắt. Hái tay tốt hơn nhưng ngắt tay mãi, đau ngón tay lắm. Ai thường xuyên nhặt rau mà phải dùng tới móng là hiểu.  [Chủ thớt điên rồi hả? rau mà dám dùng dao kéo cắt, chúng lăn ra chết hết giờ.] [Ôi, cậu chủ nhà này có trải qua giáo dục bắt buộc không vậy? thường thức cơ bản chẳng nắm gì.] “Chết thì không chết đâu mọi người nhưng mà nó phát triển chậm hơn hẳn so với ngắt bằng tay nhưng cọng rau má, mã đề dai, dùng dao kéo là bất khả dĩ mà thôi.” Quả Trứng giải thích. Mà chừng đó có là gì. Ông bà chủ nhà em còn chuẩn bị đất vườn trên để gieo trồng thêm lứa mới kìa trong khi hai người đều sở hữu năng lượng kim với một hệ năng lượng khác.   Xưa nay, việc cày xới đất mình ông chủ nhà em đảm nhận. Cái vườn dưới cũng vậy. Hệ thống tưới tiêu thì ông bà chủ cùng làm. Cậu chủ nhà em gieo hạt, sáng sớm, chiều mát, đi thăm vườn rau, bắt sâu, nhổ cỏ dại. Đất tự nhiên lâu năm không sử dụng, đất sạch, sâu cũng không bao nhiêu nhưng cũng phải bắt. Đợi chúng kéo cả ổ nhà chúng tới, khi đó khóc không ra nước mắt. Trước khi gieo trồng, đất được cày xới, phơi nắng, thu gom cỏ dại tấp vào gốc cây lớn. Lá khô, cành cây khô, củi mục... cái gì có thể làm tăng độ phì nhiêu cho đất đều được giữ lại, lật ngược xuống, nằm trong đất. Vườn trên cũng như vườn dưới, chia thành mười luống rau. Cậu chủ bốn luống, còn lại ông bà chủ mỗi người ba luống, cả nhà thi xem rau ai trồng nhanh lớn. Người bình thường có thể học tập từ cậu chủ nhà em. Gặp hạt giống nhau quá nhỏ, trộn thêm đất mùn, quen rồi thì rải nhanh, chưa quen rải từ từ, cúi người thấp xuống chút, đừng để hạt giống rơi xuống rãnh, nơi để đi lại, chăm bón. Bà chủ nhà em sử dụng năng lượng gió, dàn trải hạt giống khoảng cách bằng nhau cả luống, hạ xuống một lần, đảm bảo khoảng cách giữa các hạt đều răm rắp. Ông chủ nhà em lại cho hạt giống chạy theo hàng. Mọi người thích gieo trồng kiểu gì cũng được. Nhưng nếu ai có năng lượng kim thì cứ thử học ông bà chủ nhà em. Khu trú năng lượng kim, tàng ẩn sâu vào bên trong, dùng năng lượng còn lại bao bọc năng lượng kim, để năng lượng kim ảnh hưởng ít nhất đến cây trồng.  Trước khi gieo trồng, đất đã được tưới ẩm. Trồng xong thì che lại. Để y như vậy vài ngày. Khi rau mọc mầm, mái che sẽ thu lại vào chiều mát và sáng sớm.   Đến khi rau đủ cứng cáp, mái che được gỡ bỏ hoàn toàn, để hấp thụ toàn bộ tinh hoa kháng thể trời đất cung cấp cho rau. Rau nhà em bán hôm nay là rau nhà trồng. Mọi người cứ thử hương vị trước, thấy ngon thì đặt hàng. Dĩ nhiên, mỗi ID luôn có hạn mức, chứ một người mua nhiều quá, người sau mua gì. [Móng tay chủ thớt phải sắc lắm, hái nhanh gì đâu, trừ mắt cây để bắn nhánh, không cần nhìn mà hái phát nào trúng phát đó. [Rau chân vịt hái đã gì đâu, cả người mọng nước, ngắt nghe “bùm bụp”, giòn giã, sướng tai] [Không khí buổi sáng ở núi nó tươi mát gì đâu. Hít một hơi dài, cơ thể nạp đủ năng lượng cho một ngày. Nói thật, chủ thớt đi trồng rau bán làm gì cho cực, lại lâu giàu. Cứ cho thuê không gian ngồi hít thở hay bán không khí núi. Vừa nhàn vừa nhanh giàu.] Bốn loại rau, đựng vào năm rổ. Rổ thứ năm là rau lộn xộn, mỗi loại một ít, dành cho những ai thích ăn thập cẩm. [Lâu nay toàn phải mua rau có cọng già, lá úa, thêm mớ rễ vô dụng, một cái bao hay dây cột tốn công đi vứt rác. Mua bó rau về nhà bỏ đi ít thì phần ba, không thì nửa. Uổng ơi là uổng mà không mua thì không được.] [Người bán có tâm nhất hệ hành tinh. Giúp người mua tiết kiệm tiền. Một đồng bỏ ra, xứng một đồng, không lãng phí thứ gì, tiết kiệm thời gian loại rau hỏng.  Rau sạch ăn cũng yên tâm, rửa vài ba nước là được. Khỏi phải ngâm thứ này, khử thứ kia. Đã thế, cho vào miệng ăn vẫn có chút ám ảnh tâm lý.”  Quả Trứng xin thông báo với mọi người, từ nay cửa hàng nhà em có thêm một nhân viên mới chính là đồ đệ cùng lô sản xuất với em. Cũng đã xuất sư nhiều năm, phục vụ nhiều đời chủ, một cái tên cũng chưa có, vẫn tên cúng cơm “4628”. Quả Trứng là 4621. Đàn anh phải có trách nhiệm dẫn dắt em út có cuộc sống tốt đẹp hơn. Em ấy là người kiệm lời nhưng chăm chỉ, đảm bảo phục vụ mọi người hài lòng. Cuộc sống mưu sinh chốn thành thị vất vả, có gì mọi người cũng nhẹ nhàng với em ấy chút. Nhờ có đồ đệ trợ giúp một tay mà em không còn khi quay, khi bỏ giống như trước kia. Nồi khoai lang, sắn dây hấp chín cái là biết ngay, em đổ ra rổ cho mọi người thử hương vị núi rừng có khác xa hương vị thành phố hay không. Quả Trứng nói cứ nói. Cư dân mạng đã gào rú” ầm ầm” như thác đổ. [Ai đá em về núi với, núi thế này em ở quanh năm.] [Khoai thành phố là khoai nhà giàu, mỗi củ vài chục cân. Khoai núi nghèo, gọi là củ cho đỡ “tủi thân” chứ bằng cổ tay gọi là “rẽn” thì có. Khổ !cái rẽn khoai này vừa ngọt, vừa thơm, lại đậm đà, cắn miếng nào, chất lượng miếng đó.] [Giá mà ai cũng trồng ra những sản phẩm chất lượng như thế này thì mỗi ngày đều là một niềm vui.] “Em nói rồi, khoai lang nhà em còn trong quá trình nhân giống thì lấy đâu ra khoai mà bán cho mọi người. Cảm ơn ý tốt của mọi người muốn hỗ trợ giống khoai lang cho nhà em. Nhưng cậu chủ nhà em chỉ trồng giống thuần chủng thôi ạ. Bé là bé chút nhưng mà thắng ở chất lượng.” Quả Trứng trả lời vài bình luận của người xem. [Cái củ sắn dây, bình thường nhìn trắng giống sữa, hấp lên thì trong veo, hơi đục đục, càng nhai càng ra bột. Cả một miếng to, nhai kỹ còn chút xơ tí tẹo trong miệng.] [Bã sắn dây có thể ăn không?] Chú ăn kiểu gì thì kệ chú, miễn ngon miệng là được, một điều chắc chắn xơ sắn dây không có độc. Một bình luận nhận được rất nhiều lượt yêu thích.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD