Chương 52: Mềm Mại Như Bông

2111 Words
Sáng mai tỉnh dậy, Quả Trứng đi lượn vòng vòng trong sân, hết ngửa mặt lên nhìn trời, lại nhìn xuống đất, hít thở vài hơi thật dài, lấy lại sự bình tĩnh sâu trong nội tâm. “Nó mở bảng tin nhắn mà làm như sự kiện gì trọng đại lắm không bằng.” mẹ Lý nói. “Từ hôm trước khi cả nhà ăn bún mắm, con hai khai trương cửa hàng liên quan đến mắm, nó đã tắt bảng thông báo nhận tin nhắn, ngồi vẽ vòng một mình rồi.” Cha Lý nói. Quả Trứng sẵn sàng đón nhận gạch đá, thậm chí cả xe tải đá đổ sập nhà. Vừa mở bản tin nhắn “ting ting” không ngừng. Trong đó có tin của cô hai, Quả Trứng tự động loại những tin nhắn kia trước. “Vội vàng đọc tin nhắn của cô hai trước, quên lo lắng, sợ hãi, cả người chỉ còn lại sự tĩnh tâm đón chờ.” [ Ngày đầu khai trương. Mở cửa từ năm rưỡi sáng. Không một bóng ma nào ghé thăm, người kinh đô dậy trễ, ăn sáng trễ. Nói chung, sau một quãng thời gian ngồi đuổi ruồi. Cả sáng đã bán hơn hai mươi tô. Hai mươi hủ ớt sa tế, mắm chỉ bán được có năm hủ. Số người chịu trận ăn “bún mắm” để mua ớt không ít. Kệ, ai thèm quan tâm chứ. Miễn bán hàng được là xong chuyện. Hy vọng, từ từ sẽ đánh ra danh tiếng, có nguồn thu nhập ổn định.] Trên cửa hàng online có người nào đó đi ăn viết lại như sau: “Mùi dị còn kinh khủng hơn cả xác ướp ngàn năm. Lúc đi qua, em còn phải bịt mũi đấy, đầu óc choáng váng, cả người nổi “gai ốc”. Mọi người có tin được không. Cửa hàng của chị chủ bên kia đường, cách một con đường rộng mười mét, rồi đến vỉa hè trường tui. Không rộng lắm, cỡ gần chục mét nữa rồi đến sân trồng cây, lối đi dành cho sinh viên. Dãy nhà H, tui học dãy nhà B, sau nhà H. Vậy mà có một cơn gió thoảng qua, tui liền ngửi được mùi mắm. Ghê chưa. Không phải mũi tui thính, tui nghĩ cơ thể tui dễ nhạy cảm với mùi vị. Nhưng sắp đến sinh nhật ba tui, ba tui hệ năng lượng hỏa, thích ăn những thứ cay nóng, nhất là ớt. Giá ớt  mọi người cũng biết rồi đó “đắt lè họng”. Ba tui chỉ là công nhân bình thường thì lấy đâu đủ tiền để mua ớt. Chắc chắn sẽ đủ nếu không có gánh nặng là tui với chị tui. Tui từng nghĩ, chị chủ bán mình ớt, khách chắc đông nườm nượp, còn bán bún mắm. Ngồi chống cằm chờ thời. Tui chui lên mạng đi gặm thử nhưng phát hiện trên mạng không có. Chắc là chiêu bài mới để chị chủ lật ngược tình thế. Chị chủ từng về trường tui làm giáo viên kiến tập một đoạn thời gian. Tính căng đét nhưng cực kỳ công bằng liêm chính, không thiên vị, không nao bên nào. Quà vẫn cứ nhận, cho điểm vẫn cứ theo thực lực. Tôi kết gì đâu. Dạy cũng dễ hiểu, tính tình cởi mở. Mới đầu cũng ám ảnh tâm lý lắm.Từ nhỏ tới giờ, đã mười sáu cái xuân xanh, phơi phới, chưa một lần nghĩ tới sẽ ăn món ăn người người đi qua nhanh chân bước, mình nín thở ngồi ăn. Lúc đó, tui còn phải ngồi xoay lưng ra đường để người ta không nhìn thấy mặt. Ăn cũng đỡ ngại. Chứ ai đời mình ngồi ăn, người ta chỉ vì nhìn mình ăn mà có người vấp ngã. Tui nói thật lòng mình, mùi vị cái tô bún mắm chẳng qua mắm nồng mà toàn nói mắm chứ mấy vị đồ ăn kèm cũng đủ kinh dị lắm. Thịt heo luộc chỉ toàn da, những thành phần loại bỏ ra, chỉ có người bần cùng, khốn khổ mới ăn. Cả miếng thịt không một chút hồng hào của thịt nạc là đủ hiểu. Rau cũng dã man lắm: Đắng tận mấy vị, chát, tanh. chỉ có bún sắn, bún ngô vớt vát lại. Tổ hợp này đi riêng lẻ, đúng chất khủng bố tinh thần.  Gắn kết chung lại giống như người mất đi tình yêu, trăm ngàn kiếp tìm lại được hơi thở của nhau. Mọi người cứ làm cái thách thức bản thân, đừng giới hạn bất cứ khả năng nào. Đảm bảo món ăn sẽ không làm mọi người thất vọng. Theo kinh nghiệm của người đi trước, mọi người cứ thử hủ mắm mà cái nước đều đỏ đỏ, có thính ngô bên trong. Dễ ăn, ăn ngon. Quen rồi thì chuyển sang mắm nguyên chất, không pha tạp thêm bất cứ thứ gì ngoài cá và muối. Màu màu gây nhức nhối, đau mắt. Tuyệt đối hàng ngon loại một.  Hàng có nêm thêm thính chỉ dành cho những ai mới bước chân vào cửa ngõ, làm quen với thế giới của mắm đa dạng, phong phú, đặc sắc. Chúc mọi người khám phá ra những món ngon mới. Tui là fan của “mắm” rồi. Chị chủ ra món gì liên quan tới mắm là tui a lê hấp nhanh chân tới trước. Quả Trứng chăm chú đọc, không nghe thấy bất kì tiếng động nào xung quanh. Suýt chút nữa bước hụt chân. Giờ phút này, Quả Trứng lại càng nghi ngờ nhân sinh hơn bao giờ hết. Nó thuộc thế hệ sinh sau đẻ muộn, không có bao nhiêu tri thức thời ông bà nhưng thấy mười người ăn bún mắm đều khen cả mười. Người không ăn được vẫn biểu tình chê bai, gớm nhờm. Mà cũng lạ, cũng một kiểu ủ cá, ăn mắm thì chê, ăn nước mắm thì ca tụng. Thứ nước chấm gì đây? sao có thể ngon như vậy? làm thế nào mà ra màu đỏ cánh gián hay thế? Nếu so sánh phân chất hàm lượng dinh dưỡng.  Mắm cá nguyên con được xem là thức ăn toàn phần, ăn cả con cá, so với nước mắm, lọc bỏ bã (xác), bã đó mang đi làm phân bón cho cây, chỉ cần một lượng nhỏ, cây tốt ùn ùn, trẻ lâu. Chắc mình cũng phải bổ sung chút tự tin từ cô hai với cậu út. Dù sao không thể lấy mắt của người máy so với người trần mắt thịt. Đến da heo người ta còn khen ngon, huống gì xương cốt chắc cũng đến nỗi nào. Nước lèo hầm xương cá chẳng phải mỗi ngày đều mang lại một khoản thu đó sao. Nghĩ thông suốt, giọng Quả Trứng lại sung sức mười phần “cậu chủ, nhanh chân nhanh tay để còn đi bán bữa sáng nữa. Càng lớn càng lề mề, rề rà. Không rõ giống ai nữa.” Lý Học Phàm quay lại nhìn cha mẹ Lý muốn hỏi: “Nó lại bị chập dây thần kinh nào phải không?” Cha mẹ Lý nhún vai “kệ nó đi.” Xin chào mọi người, em là Quả Trứng, quản gia số một nhà họ Lý. Hôm nay, chúng ta lại có một món mới, cực ngon, cách làm cực dễ “củ từ hầm xương.” Xương cốt heo rửa sạch, cắt thành từng đoạn, ninh nhừ hơn một ngày. Nguồn hàng nhà em vẫn từ một nông hộ ở phía Nam. Em có để địa chỉ bên họ. Mọi người muốn mua hàng quê, có thể ghé qua cửa hàng nhà họ để xem xét chất lượng thực phẩm, họ cũng canh tác và nuôi trồng theo hướng tự nhiên nhất trong điều kiện có thể. Xương hầm càng lâu với lửa nhỏ, nước sôi lăn tăn, sau tiếng thứ mười sẽ có màu ngà ngà trắng như sữa. Bao nhiêu dưỡng chất trong tủy xương đều thoát ra ngoài. Củ từ là loại củ dễ tính, chỉ cần được hâm nóng trong khoảng thời gian ngắn, con tim sẽ tự động tan chảy thành nước. Chính vì thế củ từ sẽ không bao giờ xuất phát cùng người yêu của mình, ngoan cố, cứng đầu “xương cốt”. Đợi người yêu biết quay đầu là bến là bờ. Củ từ sẽ giang rộng vòng tay, ôm ấp người yêu. Mười phút đủ tạo nên một cuộc tình vừa chín tới. Muốn mềm mại trắng như bông tuyết, chỉ cần sau phút thứ hai mươi là đủ. Củ từ, vỏ nâu nhìn sần sùi, toàn lông lá, râu ria. Ai thích phán xét qua vẻ bề ngoài, chắc chắn sẽ bỏ qua một cực phẩm tuyệt vời trong trắng, trinh nguyên bên trong. Củ loại to mang đi nấu canh, cắt gọt cho nhanh. Tuy nhiên, chúng ta sẽ để lại một phần ba đầu củ to để làm giống cho vụ kế tiếp. Loại củ vừa vừa để nguyên cả củ. Nhỏ nhỏ như ngón chân cái, tay cái, chỉ có bụng mới chấp nhận chứa chấp. Làm giống chưa đạt chỉ tiêu.  Hai phần thịt củ còn lại, gọt vỏ, rửa sạch nhớt, mang đi hầm. Cách rút ngắn giai đoạn “cưa cẩm”. Cứ cắt củ từ thành từng khúc ba bốn xăng ti, vừa ăn. Mỏng hơn nữa cũng được nhưng mọi người sẽ không được trải qua cảm giác cả hàm răng ngập trong cục thịt trắng mềm mịn như bông. Sau vài phút nấu chín, củ từ sẽ từ từ tan rã thành bột. Nấu đặc chút, mọi người có thể húp như cháo. Muốn hàm răng tập thể dục, thời gian nấu nướng phải rút ngắn bớt lại một phần ba. Canh củ từ hầm xương đơn giản như thế này gần có thể mở khóa cửa nhà chồng. Tuy nhiên, để thông chốt hoàn toàn. Củ từ không được phép quên mang theo bí kíp “rau thì là”. Rau thì là lá kim, mùi nồng, tính nóng, giúp điều hòa âm dương, quân bình khí huyết. Tốt là vậy nhưng không hiểu là bỏ qua ngay lập tức. Thậm chí những chú sâu béo tốt, lực tàn phá kinh người cũng không thèm đếm xỉa. Để kéo dài tuổi thanh xuân của cây thì là. Sau khi cây lên được một g**g tay, chúng ta ngắt ngọn, cây sẽ bắn ra nhiều nhánh. Đợt sau, chúng ta cứ thẳng tay ngắt những ngọn mới nhú ra, không đau buồn, thương tiếc, dại dột mà giữ lại.  Bạn chính là bà mẹ thương con không đúng cách, làm tổn hại đến khả năng sinh tồn của con quãng đời còn lại. Thế giới tự nhiên là vậy. Cần thì giữ. Không cần thì có tươi xinh, tốt đẹp bao nhiêu cũng phải loại bỏ. Một phút nông nổi đôi khi phải trả giá bằng cả tính mạng. Những ai đang gặp trục trặc với công năng của dạ dày, ruột già, ruột non. Ăn gì cũng ậm ạch không muốn tiếp nhận. Thường xuyên ăn củ từ luộc, loại bỏ dầu mỡ, thịt thà. Cứ sống cảnh con nhà nghèo một đoạn thời gian. Cơ thể sẽ có sự thay đổi khác biệt. Nhà ai có ban công, sân thượng, một địa điểm đủ rộng, trồng vài bồng củ từ cho vui cửa, vui nhà, có việc làm, giải tỏ căng thẳng, lại có thực phẩm sạch để thưởng thức do chính tay mình trồng ra. Củ từ rất dễ sống, công chăm sóc ít, chỉ là việc chờ đợi thu hoạch hơi lâu. Đến khi nào toàn thân cây củ từ có dấu hiệu “lão hóa”. Cành lá vàng vọt, nhiều chấm đồi mồi, ngưng phát triển. Chúng ta vẫn nên đợi một khoảng thời gian nữa để dinh dưỡng từ cây rút xuống củ. Vụ thu hoạch của chúng ta mới chính thức bắt đầu.  Gần một năm chứ mấy, không quá lâu phải không cả nhà. Trồng ở thành phố, thu hoạch xong, dây nhợ, gốc rễ lại nhồi xuống đất, cây mục nát lại là nguồn dinh dưỡng mới cho cây vụ tới. Đây là bồng củ từ cậu chủ nhà em trồng thí điểm, đang phát dục, sinh trưởng rất tốt dù bị hạn chế trong một cái thùng gỗ hơi mục nát.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD