"Như vậy cũng không chứng minh nàng thích ta chứ? Hoặc, cô ấy chỉ cảm thấy nợ tôi một cuốn sách tiếng Nga. Cố Lăng Kình tự giễu nói. Nhớ tới tình cảnh Bạch Nhã trả lại tiền cho hắn, trong mắt hắn lạnh lẽo một mảnh hoang vu. "Cô ấy thích anh, tôi cam đoan, cô ấy thường xuyên ôm sách tiếng Nga của anh ngẩn người, đúng rồi, cô ấy cự tuyệt cô là bởi vì cô ấy và Tô Kiêm Nhiên đã nói xong, trước tiên ly thân một tháng, một tháng sau cô ấy có thể ly hôn, cô ấy sợ có biến số, cho nên, trước tiên tách ra với anh." Lưu Sảng vội vàng nói. Cố Lăng Kình nhíu mày, trầm mặc. Lưu Sảng nhìn cố thủ trưởng này không nói lời nào, thật không rõ hắn đang suy nghĩ cái gì, tiếp tục nói: "Ngươi có thể chủ động một chút không? Tiểu Bạch là một người rất bị động, tốt nhất là bá vương ngạnh thượng cung vân vân. ”