Bạch Nhã không thể tin được nhìn Tô Kiêm Nhiên, "Anh thật sự chịu ly hôn? ” "Nhất định phải tùy tiện gọi." Tô Kiêm Nhiên bổ sung. "Nếu tôi đang làm việc thì sao?" Bạch Nhã vẫn cảm thấy có chút không tin. Anh đồng ý ly hôn đột ngột như vậy, hơn nữa, cô vẫn chưa đe dọa thành công. "Anh sẽ tìm em vào giờ anh không đi làm." Tô Kiêm Nhiên trầm giọng nói. "Phải duy trì bao lâu?" Bạch Nhã ngay sau đó hỏi. "Anh không có quyền đàm phán với tôi bao nhiêu thời gian, cho đến khi tôi mệt mỏi mới thôi, đương nhiên, anh cũng có thể lựa chọn không ly hôn?" Tô Kiều Nhiên nhếch khóe miệng, trong mắt lại một mảnh hoang vắng, "Tốt nhất anh nên đáp ứng, bởi vì hiện tại tôi lại không muốn ly hôn. ” "Đáp ứng, tôi đáp ứng, hiện tại đi cục dân chính ly hôn, tôi có thể tịnh thân xuất gia, sổ hộ khẩu của tôi