Bạch Nhã rất bình tĩnh, trong mắt trong suốt không có một chút gợn sóng, nhàn nhạt nhìn Tô Kiêm Nhiên, "Chuyện của ta không liên quan đến hắn, ta cũng không thích hắn, cho nên, đừng đem chuyện của ta cùng hắn lẫn lộn một chút. ” Tô Kiêm Nhiên nhếch khóe miệng, nhìn kỹ Bạch Nhã, "Ngươi đây là đang bảo vệ hắn? Hay là đang kiêng kỵ ta? Ta ở trong lòng ngươi mạnh như vậy, ta thật đúng là ngoài ý muốn cùng kinh hỉ a. ” "Ta chỉ là thực sự cầu thị, dùng thời gian bốn năm nhìn không rõ một người, huống chi là một tháng, ta còn biết mình muốn cái gì." Bạch Nhã lý trí nói. "Anh có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, tôi cũng cảnh cáo cậu, đừng yêu Cố Lăng Kình, bởi vì anh ấy không thể yêu anh, anh ấy yêu người khác." Tô Kiêm Nhiên xác định nói. Bạch Nhã Duẩn kéo mắt nhìn hắn, trên mặt cái gì biểu tình