Bạch Nhã do dự, nhìn về phía giám sát đoạn đường. Bây giờ cô đi với Cố Lăng Kình là cái gì. Nói không chừng giám sát bây giờ sẽ trở thành chứng cứ làm tổn thương Cố Lăng Kình. Cô ấy không muốn thế. "Ta có chuyện." Bạch Nhã uyển chuyển cự tuyệt. Cố Lăng Kình lạnh lùng, cười nhạo một tiếng. Dám cự tuyệt hắn, hắn thật đúng là đệ nhất nhân. Anh mạnh mẽ bế cô lên. "Cố Lăng Kình, anh làm gì, thả tôi xuống, người khác như anh đều thấy." Bạch Nhã lo lắng nói. "Nhìn thấy cái gì, ngươi lo lắng cái gì, nói, toàn bộ nói ra, nghẹn ở trong lòng làm gì." Anh ta lạnh lùng và đang tức giận. "Ta là phụ nữ có chồng." Bạch Nhã tàn nhẫn nói. "Câm miệng lại." Cố Lăng Kình ra lệnh. "Tôi là vợ của người khác, tôi và Tô Kiêm Nhiên không có khả năng ly hôn, cho dù tôi câm miệng cũng không thay đổi được