Bận bịu

4569 Words
Mã Nhật Hà "Ừm" một tiếng, Hải Châu giúp cô nhiều như vậy, cô làm sao có thể cự tuyệt thỉnh cầu của cô ấy? Sửa sang lại tâm tình tốt giúp Hải Châu thu thập cô vật nhỏ, hai nữ hài đều không tiếp tục nói nhảm nhiều, hơn một cái giờ sau, cuối cùng đem đồ vật đều nhét vào hành lý. "Chúng ta đi thôi." Hải Châu cho Mã Nhật Hà một cảm tạ tiếu dung, lôi kéo hành lý đi ra ngoài. Trong phòng khách Ngô Xuân Nam William cũng đều thu thập xong, người đàn ông thứ gì đó trước đây thì không nhiều, ba cái người đàn ông ngồi ở trên ghế sa lon, Lạc Công Luật cắm tai nghe nhắm mắt lại chợp mắt, Ngô Xuân Nam thì mở máy tính với Trương Đức Toản thỉnh giáo hắn nắm giữ một chỉ cổ phiếu, chỉ nghe Trương Đức Toản đánh giá rằng: "Cái này chỉ cổ phiếu năm ngoái đến bây giờ căng vọt 6 lần, cậu thì như vậy nguyện ý làm hiệp sĩ đổ vỏ? Thấy hình thái năm sóng đã đi đến , không chơi được. Nhìn thấy cái này hai cây bề trên kíp nổ không có? Cái này cái vị trí bắt đầu thả cửa, giá cổ phiếu lại tại trệ trướng, cái này đã nói lên nhà cái đang bên cạnh kéo cao bên cạnh xuất hàng, chơi cổ phiếu không thể bằng vận khí, có lộn mèo lật « Nhật Bản ngọn nến đồ », nó đúng K tuyến giải thích tối kinh điển, tôi vậy có một bản cậu có thể cầm đi xem, thừa dịp tuổi trẻ nhiều học một ít đi." Ngô Xuân Nam liên thanh xưng "Vâng", khéo léo như cái hiếu học tiến tới học sinh, Hải Châu cước bộ của các cô ngắt lời bọn họ đối thoại, Hải Châu đúng Mã Nhật Hà cười ngọt ngào một chút, sau đó đúng trên ghế sa lon người đàn ông nhóm khéo léo nói: "Đức Toản, Ngô Xuân Nam, William, tôi thì không với mấy người cùng đi, tôi muốn với Nhật Hà cùng nơi, mấy người sẽ không cần khuyên tôi, tôi đã quyết định." Hải Châu câu chuyện khiến phòng khách sôi trào, Mã Nhật Hà triệt để ngây dại, Trương Đức Toản nhướn mày không ra tiếng, Ngô Xuân Nam phản ứng kịch liệt nhất, hắn quả thực nổi trận lôi đình: "Hải Châu, cậu uống lộn thuốc a? Cậu lại cho ông đây nói một lần thử một chút? !" Mã Nhật Hà cũng theo trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần, nắm kéo Hải Châu tay áo: "Hải Châu, cậu không cần dạng này..." Cô đã cảm động nói không ra lời. "Nhật Hà, gần đây cậu cũng đang dạy tôi phối hợp trang phục, với cậu tách ra, tôi lại phải biến đổi về vịt con xấu xí , cái này không thể được." Hải Châu nét mặt rất nhẹ nhàng, còn thân thiết kéo cánh tay của cô, "Chúng ta là chị em tốt sao, đương nhiên là cậu đi đâu vậy tôi cũng đi chỗ nào rồi, thì khiến những thứ này thối người đàn ông chính mình đi qua đi." Hai người phụ nữ trước mặt mọi người phơi hữu tình, nam biểu tình của mọi người đều vô cùng đặc sắc, Ngô Xuân Nam trầm mặt lạnh hừ một tiếng, vì đồng đội heo quá nhiều, hắn tối nay bị tức được không nhẹ. Lạc Công Luật từ trước đến giờ là gây sóng gió chủ, Ảnh Đế ba đối Ngô Xuân Nam phù Khoa Địa hô: "Ngô Xuân Nam, tốt người anh em, đời này cậu đi đâu vậy tôi cũng đi chỗ nào, đừng bỏ xuống tôi..." Ngô Xuân Nam dựng râu trừng mắt, hận không thể một cước đạp chết hắn: "Mẹ nó, ông đây cái này liền đi qua đời, cậu có đi hay không?" "Gì gì? Ai nha mẹ a, gió có hơi lớn." Lạc Công Luật đeo ống nghe lên gấp nhắm mắt bắt đầu giả chết. Ngô Xuân Nam chính không có địa phương xuất khí đâu, sao lại thế buông tha Lạc Công Luật, hùng hùng hổ hổ liền muốn lên đi đánh hắn, hai ngây thơ người đàn ông lại bắt đầu do dự, mà ngồi nhìn Trương Đức Toản một mực dùng thấy một đám đồ thần kinh ánh mắt nhìn bọn họ, nếu không nên dùng hai chữ hình dung hắn thời khắc này tâm trạng, như vậy hai chữ này hẳn là "Im lặng" . Hải Châu trợn trắng mắt, tiêu sái phất phất tay: "Mấy người chơi đi, chúng ta đi rồi." Cô lôi kéo Mã Nhật Hà quay người muốn đi. "Đứng lại cho lão tử!" Gọi lại bọn họ là Ngô Xuân Nam, nét mặt của hắn bất đắc dĩ cực kỳ, nghiêng miệng một bộ muốn đem hai người bọn họ treo ngược lên treo lên đánh ba ngày ba đêm dáng vẻ, quay đầu đối Trương Đức Toản bán nhìn khuôn mặt tươi cười khách khí nói: "Đức Toản huynh, ý tốt của cậu tôi xin tâm lĩnh . Cậu đây cũng nhìn thấy, trong nhà cô gái bốc đồng vô cùng, không riêng tùy hứng, còn đặc biệt ngốc, vừa ra cái cửa này xác định vững chắc phải bị người khi phụ, không có người đàn ông che chở không được, hầy, tóm lại cám ơn cậu, cậu cái này người bạn cháu tôi Ngô Xuân Nam là giao định, về sau có việc cứ việc phân phó, chúng ta mặc dù không có tiền, xuất lực tổng là có thể ." Ngô Xuân Nam ý nghĩa rất rõ ràng, bọn họ thì không dời đi đi Trương Đức Toản phòng ốc, bốn người bọn họ người không có ý định tách ra. Trương Đức Toản cuối cùng lộ ra một tia ngoài ý muốn, hắn phi thường đã hiểu chính mình không có có quyền lợi ép buộc người khác tiếp nhận ý nguyện của hắn, kế hoạch xáo trộn, hắn lâm vào một lát trầm mặc. Theo Mã Nhật Hà cái góc độ này nhìn đi qua, trên ghế sa lon người đàn ông chân dài trùng điệp, tay chống đỡ cái cằm tự hỏi, ưu nhã tuấn mỹ bề ngoài đủ để khiến bất luận cái gì người phụ nữ vì hắn vừa gặp đã cảm mến, có thể chỉ có cô hiểu rõ, cái này tú sắc khả xan người đàn ông cũng không như bề ngoài như vậy chưa hề lực sát thương, hắn tay không tấc sắt, lại sức sát thương cực mạnh, không thể không khiến người phòng bị. Cô không rõ hắn đang suy tư điều gì, chỉ là âm thầm may mắn nhìn Ngô Xuân Nam rốt cục hay là không có vứt bỏ hai người bọn họ cô gái tử, cô cũng bởi vậy tránh khỏi với Trương Đức Toản có tiến một bước gặp nhau. Cô len lén nhẹ nhàng thở ra. Trương Đức Toản dường như phát giác được cô mừng thầm, như có điều suy nghĩ nhìn cô một cái, sau đó nói với Ngô Xuân Nam: "Nếu không như vậy đi, tôi đem thẻ phòng lưu cho các cậu, mấy người nếu tạm thời tìm không thấy thích hợp nhà, trước tiên có thể chuyển vào đi qua độ, tìm xong nhà lại dọn đi, Ngọc Lâm trên đường tử vườn hiểu rõ đi? Số 22, cửa chính hướng phải đi thứ hai tòa nhà chính là." Ngô Xuân Nam nghe xong là tử vườn nhà, vậy vẻ mặt như đưa đám thì với bỏ lỡ năm trăm vạn xổ số dường như , tử vườn là gì địa phương? Vậy nhưng là bản thành xa hoa khu biệt thự, mỗi bộ biệt thự đều là hai ngàn vạn cất bước, phòng tốt như vậy nếu không phải Trương Đức Toản nể tình Mã Nhật Hà phân thượng thuê cho bọn hắn, thì bọn họ mỗi tháng giao vậy chút tiền thuê nhà, đoán chừng liền giao vật nghiệp phí đều không đủ. Vậy nhưng là biệt thự a! Đại Biệt Thự a! Ngô Xuân Nam nội tâm đang thét gào. Kẻ có tiền tiện nghi không có chiếm được, luôn luôn tính toán tỉ mỉ Ngô Xuân Nam bắt trái tim cào phổi sống không bằng chết. Thế là đang những người khác cự tuyệt trong ánh mắt, Ngô Xuân Nam không chút do dự nhận lấy thẻ phòng, đồng thời nhanh chóng nhét vào chính mình túi quần. Nụ cười của hắn càng phát ra nịnh nọt: "Cái này đi ra ngoài bên ngoài hay là phải dựa vào nhà mình người anh em a, Đức Toản huynh cậu cứ việc yên tâm đi, tôi lại chiếu cố thật tốt Nhật Hà cái này người chuyên gây họa , cô nếu lại gây chuyện, tôi không tìm 1 10 tôi trước tìm cậu..." "Ngô Xuân Nam cậu chuyện này...." Mã Nhật Hà khó chịu mở miệng muốn tranh luận, bị Ngô Xuân Nam một ánh mắt nghiêm nghị cho ngăn lại, Trương Đức Toản thản nhiên nói: "Mấy người ít uống rượu một chút là được, mọi người thường thường cho là có thể dùng rượu cồn trốn tránh các loại ngăn trở, thực ra một chút tác dụng không có, chỉ là tăng thêm cảnh sát và công nhân vệ sinh người lượng công việc mà thôi." Những lời này nói được ở đây mấy cái kẻ nát rượu xấu hổ vô cùng. Trương Đức Toản nhìn về phía Lạc Công Luật, trong ánh mắt mang theo cảnh cáo: "Còn có, cậu con gái còn đang ở nào đó người phụ nữ trong bụng, mời đừng lại nhận lầm người." Hắn xách tự nhiên là vừa nãy cuộc nháo kịch kia, Lạc Công Luật sờ lên cái mũi, nét mặt rõ ràng là chột dạ. "Còn có cậu." Trương Đức Toản lại đem đầu mâu nhắm ngay Mã Nhật Hà, ánh mắt nghiêm khắc, nói ra trịch địa hữu thanh, "Nếu muốn tránh tôi xa xa , như vậy nghe lời của tôi, làm không say rượu không gây phiền phức tốt cô gái, tôi vô cùng bận bịu, không thích xen vào chuyện bao đồng cũng không có trống xen vào chuyện bao đồng, nhưng nếu cái này nhàn sự lần nữa chạm đến tôi ranh giới cuối cùng, tôi lại không để ý tất cả quản rốt cục." Trương Đức Toản huấn hết liền chuẩn bị rời khỏi, Mã Nhật Hà lại gọi hắn lại: "Haizz, cậu chờ một chút." Đang ánh mắt của mọi người trong cô đi ban công đem đã hong khô khăn tay thu hồi đến đưa tới trên tay hắn, Trương Đức Toản nhìn trên tay toả ra thái dương khô ráo mùi thơm khăn tay, hơi có chút kinh ngạc, đưa khăn tay tiến đến chóp mũi ngửi ngửi, sau đó khóe miệng khẽ nhếch cười khẽ lên, nhìn qua Mã Nhật Hà đôi mắt cũng có chút nhiệt độ. "Còn thật tẩy... Rất thơm, chính là cái mùi này, tôi thay mẹ của tôi cảm ơn cậu." Hắn mỉm cười con mắt thẳng thắn sáng ngời, thì liền trên mặt ôn nhu ý cười cũng mang theo thái dương hương vị, Mã Nhật Hà vì cái này cười mà quên cùng hắn đối chọi gay gắt, ngược lại không hiểu đỏ mặt. Không có người phụ nữ có thể chống cự lại như thế nhu tình bốn phía tiếu dung, huống chi nụ cười như thế đến từ một người dáng dấp xuất sắc người đàn ông. Giờ khắc này giữa hai người khúc mắc vì một cái khăn tay mà tạm thời bị đuổi tản ra, Trương Đức Toản như cái lớn tuổi anh trai bình thường từ ái quay một chút bờ vai của cô, giọng nói trầm thấp mang theo cổ vũ: "Thử nỗ lực khiến ba của cậu vì cậu kiêu ngạo đi." "Hừ, vậy còn cần cậu nói?" Mã Nhật Hà như thường hay là đúng hắn không khách khí, chẳng qua trải qua những việc này, thái độ của cô đã không có ban đầu như vậy hùng hổ dọa người. Trương Đức Toản đi rồi không bao lâu, cay nghiệt nữ chủ nhà liền xuống đến đuổi người, mấy người cũng không có lòng và cô nói nhảm, kết toán tiền thuê nhà phí điện nước, thì cõng bao lớn bao nhỏ cũng không quay đầu lại bước ra căn này ở nhanh đến nửa năm bụp nhà. Đây là Mã Nhật Hà cái thứ hai không nhà để về ban đêm, chẳng qua cũng không có thảm như vậy, chí ít bên cạnh còn có ba người cùng nơi bồi tiếp cô hóng gió. Bốn người đứng ở trên đường cái, cũng không biết nên đi phương hướng nào đi, đều tội nghiệp nhìn về phía Ngô Xuân Nam. "Đều thấy ông đây làm gì? Đừng nhìn tôi, mấy người xem xét tôi, ví tiền của tôi thì run rẩy." Ngô Xuân Nam tâm lý ổ đầy bụng tức giận, trước đây hắn tối nay có thể đang biệt thự mềm mại trên giường lớn làm mộng đẹp, bây giờ lại bồi tiếp ba cái đồng đội heo đêm hôm khuya khoắt đứng ở trên đường cái ăn gió lạnh, lòng của hắn tình có thể tốt đi nơi nào? Ngô Xuân Nam tâm tình không tốt, Mã Nhật Hà áp Lạc Công Luật tự nhiên không dám chủ động đi lên lấy mắng, đẩy Hải Châu ra đây lúc phát ngôn viên, Hải Châu cẩn thận hỏi: "Ngô Xuân Nam, đã trễ thế như vậy, cũng không cách nào tìm nhà, chúng ta đi tìm quán rượu trước ở một đêm đi, cậu nhìn tôi nhóm nhiều như vậy hành lý..." "Khách sạn?" Ngô Xuân Nam trừng to mắt, thần tình kia rõ ràng là chế giễu Hải Châu đề nghị, "Hải Châu cậu là đang nói đùa tôi đi? Chúng ta còn có tiền ở khách sạn? Thì chúng ta dạng này người nghèo, chỉ có thể hưởng thụ công Cộng Sản phẩm." Hải Châu chớp mắt có hơi hoang mang: "Gì, cái gì là công Cộng Sản phẩm?" "Công Cộng Sản phẩm a..." Ngô Xuân Nam cười lạnh một tiếng, "Chính là đường cái đi, cái đó không tốn tiền." Còn lại ba người đều không ngốc, đều nghe rõ, nói đến ngọn nguồn là Ngô Xuân Nam lúc này không vui tốn tiền. Hải Châu thử nghiệm muốn thuyết phục Ngô Xuân Nam, lời đến khóe miệng bị hắn một ánh mắt sắc bén cho trừng trở về, hắn ra lệnh một tiếng: "Đi thôi, đến tàu điện ngầm trong đi, chỗ đó ấm áp." Nửa giờ sau, bốn con trùng đáng thương mang theo đống lớn hành lý ánh mắt đờ đẫn ngồi ở tàu điện ngầm đứng lạnh buốt trên mặt đất, tiếp thu lui tới mọi người hoặc hiếu kì hoặc xem thường hoặc đồng tình ánh mắt. Từ nhỏ đang mật bình trong ngâm lớn Mã Nhật Hà cái nào nghĩ tới đời này chính mình lại có như thế không sĩ diện một ngày, như cái kẻ lang thang giống nhau tùy tiện tìm địa phương có thể nằm một đêm, người khác mỗi một mắt đều như một con dao, lăng trì nhìn cô đã còn thừa không nhiều tôn nghiêm. Nhưng cô không cách nào trách cứ Ngô Xuân Nam, bởi vì đây là chính cô lựa chọn. Sợ bị người quen trông thấy, Mã Nhật Hà luôn luôn không dám ngẩng đầu, liếc trộm bên người Hải Châu, thấy cô cũng giống như cô bất an, trên thực tế ngủ đầu đường đúng Hải Châu mà nói, là một loại thể nghiệm hoàn toàn mới, nhiều người như vậy đang xem cô, luôn luôn da mặt mỏng Hải Châu quả thực đứng ngồi không yên. Hải Châu có tình có nghĩa, có thể cô lại chỉ sẽ liên lụy cô, Mã Nhật Hà thập phần áy náy: "Hải Châu, thật xin lỗi, nếu không phải tôi..." "Nhật Hà, tôi không cho phép cậu nói ba chữ kia, không cần muốn." Hải Châu xinh đẹp da chớp một chút Tả Nhãn, "Công bằng lên thấy, lần sau tôi rời nhà ra đi lúc, cậu cần phải còn nhớ theo giúp tôi." "Ừm!" Mã Nhật Hà cười ngọt ngào hứa hẹn, "Một lời đã định!" So sánh hai kiều nộn cô gái tử, da dày thịt béo người đàn ông nhóm có thể thì bình tĩnh nhiều, Ngô Xuân Nam ngáp một cái, tìm cái túi đeo lưng lúc gối đầu thì uể oải nằm xuống, căn bản không có đem người qua đường nhãn quang coi ra gì. Lạc Công Luật lắc lắc lang thang tóc dài, cuộn lại chân một bên đánh Đàn ghi-tôi, vừa hướng đi ngang qua cô cô vứt mị nhãn, nhà này băng thì với côn trùng có hại giống nhau, ở nơi nào đều có thể sống rất khá. Hải Châu vụng trộm lấy điện thoại di động ra cho Ngô Xuân Nam phát hơi tin. nana: Ngô Xuân Nam, tại đây trong thật là mất mặt a, chúng ta đi khách sạn đi, tiền phòng tôi bỏ ra được rồi. Ngô Xuân Nam âu ba: Muốn đi cậu đi, tôi tối nay thì ngủ nơi này. Nana: Tôi nói tiểu quyền quyền, cậu ngứa da đúng không? Ngô Xuân Nam nhận được cái tin này, bất đắc dĩ liếc qua Hải Châu, Hải Châu con mắt nguy hiểm híp mắt lên, đồ đần đều nhìn ra được đến trên mặt cô uy hiếp ý vị. Ngô Xuân Nam thở dài, bắt đầu đùng đùng (*không dứt) đánh chữ. Ngô Xuân Nam âu ba: Hải Châu, tôi hiểu rõ cậu cảm thấy tôi tiểu tâm nhãn, nhưng mà tối nay sự tình chúng ta không thể có lần sau nữa, không có tiền thì không thể tùy hứng, đạo lý kia cậu tôi đều hiểu, nhưng mà vậy hai không hiểu, lúc này cậu quyền ca được cho bọn hắn nhớ lâu một chút, nếu không hai chúng ta được mỗi ngày với ở phía sau cho bọn hắn hai chùi đít. Ngô Xuân Nam là quyết tâm không lại thay đổi chủ ý, Hải Châu đành phải câm miệng. Bốn người co quắp tại tàu điện ngầm một góc buồn ngủ, ai ngờ khó chịu nhất sự tình hay là đã xảy ra. Hải Châu vô cùng buồn chán nghiêng đầu, ánh mắt vừa vặn và đi tới một vị đeo kính nam sĩ đụng vào, hai người đồng thời ngây ngẩn cả người. Như là bị chú ngữ đông cứng cơ thể, Hải Châu nghĩ thét lên lại không phát ra được âm thanh, hay là vị kia anh tuấn nam sĩ trước phản ứng đến, sau khi kinh ngạc hắn đi rồi đến. "Đây không phải chúng ta quán cà phê tiểu thư không?" Hắn cử chỉ như cái thập phần có lễ phép quý ông lịch sự, chần chờ một chút hỏi, "Cậu và cậu người bạn có cái gì cần tôi giúp bận bịu không?" Hắn nói cười yến yến: "Tôi nói là, ngoại trừ răng bên ngoài." Cái này bạch tịnh tư văn người đàn ông chính là Hải Châu mỗi ngày treo ở ngoài miệng người đàn ông — nha sĩ tiên sinh phương văn sửa. Nếu khiến Hải Châu lựa chọn, chắc hẳn cô tình nguyện bị sét đánh trúng, cũng không muốn đang chính mình chật vật như thế lúc gặp được trái tim thượng nhân. "Không có không có, không có, Diệu bác sĩ." Cô quẫn được cả trương mặt đỏ rần, khoát tay ngay cả lời cũng nói không rõ ràng, "Chúng ta, chúng ta chính là dọn nhà, quá mệt mỏi tại đây trong nghỉ ngơi một hồi." Hải Châu dùng miệng hình ra hiệu ngầm Mã Nhật Hà là cái này nha sĩ tiên sinh, Mã Nhật Hà mở to hai mắt lập tức ngầm hiểu. Được hữu Nam Thần thì đang trước mặt, Mã Nhật Hà có lòng giúp cô, tự nhiên hào phóng nói: "Diệu bác sĩ xin chào, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nhà tôi Hải Châu thường thường nhắc tới cậu, a đúng rồi , có thể phiền phức giúp cô nhìn xem răng không, cô hai ngày này luôn hô hào đau răng." Hải Châu lại lần nữa mắt trợn tròn, phồng má một bộ nhanh đến khóc dáng vẻ, ngược lại là nha sĩ tiên sinh nét mặt nhận thật lên, ngồi xuống đến hỏi cô: "Đau răng không? Sao không có thấy cậu nhắc qua, đến, hé miệng tôi xem một chút." Hắn thon dài ấm áp để tay đang Hải Châu bên miệng, cô không có cách, đành phải há to mồm như trên thớt cá nheo bình thường mặc hắn loay hoay, nha sĩ tiên sinh mượn tàu điện ngầm ánh đèn vô cùng cẩn thận xem xét khoang miệng của cô: "Tạm thời không nhìn thấy sâu răng, lợi cũng không có sưng đỏ, là nơi nào đau? Bên trái, hay là bên phải?" Ở đâu cũng không đau a, Hải Châu đang tâm lý kêu rên, đâm lao phải theo lao đành phải nói lung tung: "Bên phải." Hai năm qua cái này là lần đầu tiên cô và nha sĩ khoảng cách gần như thế, gần đến có thể ngửi được hắn trên người nhàn nhạt mùi nước khử trùng, ánh mắt của hắn là như thế chuyên chú ôn nhu, Hải Châu tâm lý như có một đầu nai con đang xông ngang đi loạn, tâm trạng đang thấp thỏm và trong sự kích động chợt cao chợt thấp, cô nhanh đến không thể hít thở. Cũng may nha sĩ tiên sinh đang cô sắp ngất xỉu đi trước buông ra cô, cười nói: "Tạm thời nhìn không ra có cái gì lớn vấn đề, có thể là thần kinh đưa tới đau răng, ngày mai cậu đi làm lời nói đến phòng khám bệnh một chuyến đi, tôi cho cậu thêm kiểm tra một chút." Lúc này Hải Châu hận không thể chính mình lớn một ngụm nát răng, như vậy cô là được rồi mỗi ngày đi nha khoa phòng khám bệnh , cô ngượng ngùng đến dường như không dám nhìn ánh mắt của hắn, nhẹ giọng nói cám ơn: "Diệu bác sĩ, cảm ơn cậu." Cô lấy hết dũng khí ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngày mai tôi xin ngài uống cà phê, xin ngài không muốn cự tuyệt." Nha sĩ tiên sinh lại cười , lộ ra một ngụm khỏe mạnh răng trắng: "Quý cô mời có thể không thể cự tuyệt, vậy tôi trước hết là ngày mai cà phê nói cho cậu tiếng cám ơn ." Không hẹn mà gặp gặp mặt vì nha sĩ tiên sinh một cú điện thoại mà vội vàng kết thúc, thấy thân ảnh của hắn biến mất đang chỗ rẽ, Hải Châu tịch mịch đúng Mã Nhật Hà nói: "Khẳng định là hắn bạn gái hữu đánh tới." Mã Nhật Hà vỗ vỗ bờ vai của cô, vụng về an ủi cô: "Có đôi khi yêu một người không nhất định phải có hắn rồi, với lại bọn họ còn chưa kết hôn đâu, nói không chừng ngày mai liền rùm beng đỡ chia tay." "Hắn tốt như vậy tính tình, mới sẽ không và người phụ nữ cãi nhau đâu." Hải Châu rũ cụp lấy bả vai uể oải vạn phần, "Dù sao hắn đã là của người khác ." "Chẳng qua tôi đã rất thỏa mãn , đây là tôi lần đầu tiên nói với hắn nhiều lời như vậy, tay hắn còn đụng phải tôi , tôi kích động sắp qua đời đi qua." Hải Châu lại khôi phục ngày xưa sức sống, hưng phấn cho Mã Nhật Hà một ôm, "Nhật Hà, cảm ơn cậu!" Hai nữ hài vì một người đàn ông xuất hiện mà hưng phấn, một bên từ đầu tới cuối bị xem nhẹ hai người nam người tự nhiên tâm lý cực không công bằng, Ngô Xuân Nam trợn trắng mắt hừ lạnh, trong mồm chó phun ra ba chữ: "Tiểu bạch kiểm." Hải Châu đầu một nhảy ra đến giữ gìn trong lòng Nam Thần: "Này, hắn không gọi tiểu bạch kiểm, hắn gọi phương văn sửa!" Lạc Công Luật gọi một chút Đàn ghi-tôi Cầm Huyền, bắt đầu trữ tình biểu diễn: "Có nữ hài, cô gọi Hải Châu, cô thầm mến người đàn ông, gọi phương văn sửa, hắn sắp kết hôn, oh, thương tâm Hải Châu a, Tân Nương không phải cô..." "William cậu đừng có hát rồi." Hải Châu sợ nha sĩ quay về nghe được, gấp vội vàng che hắn tấm kia nhiều chuyện miệng, Lạc Công Luật đùa giỡn người thành công, đắc ý ngã trên mặt đất cười ha ha, dẫn tới người qua đường ghé mắt. Lưu lạc đầu đường còn bị thầm mến người đàn ông đụng vào, Hải Châu là qua đời cũng đừng lại đợi ở tàu điện ngầm đứng ở giữa qua đêm , dù sao đã là đêm khuya, đang Ngô Xuân Nam đề nghị hạ bốn người cũng không định ngủ, ngồi lên tàu điện ngầm chuyến xe cuối, đi vùng ngoại thành công nhìn một chút Ngô Xuân Nam nhà tiến độ. Ngô Xuân Nam từ bị nữ thần lắc lư mua phòng về sau, thì có cái sở thích đặc biệt, tâm tình không tốt có lẽ tâm trạng vô cùng tốt lúc rồi sẽ ngồi lên tàu điện ngầm, hoa một nửa giờ trèo non lội suối đi hắn vùng ngoại thành nhà nhìn trúng hai mắt, nhìn xong rồi thì với điên cuồng giống nhau tiếp tục làm thành thị bên trong ngoan cường tiểu mạnh. Còn lại ba cá nhân đối với hắn kiểu này đem nhà trở thành đứa nhỏ thường thường thì muốn nhìn nó "Lớn lên" không có khuyết điểm cảm giác sâu sắc khinh thường, đều khuyên hắn đi bệnh viện treo cái khoa tâm thần. Bất quá hôm nay ba người bị chủ nhà đuổi ra khỏi cửa, bao nhiêu cũng hiểu được Ngô Xuân Nam đối với nhà chấp niệm, đều dự định đi nhìn một cái nhà kia, dù sao Ngô Xuân Nam nhà chính là phòng ốc của bọn hắn, không có gì khác biệt quá lớn. Mấy người liền mang theo đi xem chính mình nhà tốt tâm tình lên tàu điện ngầm, kết quả hạ tàu điện ngầm mới được cho biết còn phải đi một đoạn đường mới có thể đến cái đó cư xá. Bọn họ hành lý quá nhiều, taxi bác tài cự chở, bốn người hùng hùng hổ hổ đi rồi một đoạn đường, lúc này mới gọi được một cỗ tiểu xe tải, chen đang xe tải lộ thiên xe kéo lên một đường điên đi qua.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD