Cô có lòng xem kịch vui, bên kia Trần Chương lại không dễ chịu, liếc một cái thấy Mã Nhật Hà đang rình coi hắn, liền lấy mắt cảnh cáo cô, Mã Nhật Hà chưa hề lùi bước, cầm Menu thoải mái đi qua đi chọn món ăn.
"Xin hỏi tiên sinh tiểu thư cần thứ gì?" Nụ cười của cô chức nghiệp tự nhiên.
"Tôi đã gọi qua, Trương Tiên Sinh đâu?" Vị này tiểu thư hữu tốt hỏi đối diện người đàn ông.
Trần Chương dường như còn đắm chìm trong "Mã Nhật Hà lại luân lạc tới làm phục vụ viên" trong lúc khiếp sợ, con mắt luôn luôn dính trên người cô, mãi đến khi đối tượng hẹn hò nhắc nhở, mới hậu tri hậu giác lấy lại tinh thần.
Hắn ngoẹo đầu hỏi Mã Nhật Hà: "Mấy người cái này có cái gì a?"
"CAPPUO, cầm sắt, Mocha, nâu caramel mã kỳ đám, đều có, thì thấy tiên sinh thích gì ."
"Cà phê cậu nấu ?"
"Đúng vậy a."
Trần Chương ngẩn người, một bộ bới móc dáng vẻ: "Tôi nói cậu nấu cà phê người có thể uống không?"
Hắn ngay trước khách hàng mặt khiến cô hạ không đài, Mã Nhật Hà ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn: "Là người đều có thể uống, trừ phi cậu — không — là — người."
"Mã Nhật Hà cậu..." Trần Chương cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm cô, xem ra một giây sau thì nghĩ hất bàn .
Ngồi ở phía đối diện cô gái cuối cùng nhìn ra một chút môn đạo, hiếu kỳ nói: "Mấy người nhận thức?"
"Không nhận biết." Hai người cơ hồ là trăm miệng một lời phủ nhận.
"Ai nhận thức cô ai không may." Trần Chương nhớ tới trên trán cái kia sẹo, tức giận không thôi bồi thêm một câu.
Mã Nhật Hà cũng phiền hắn, bất quá lần trước cô động thủ trước đúng là cô không đúng, bây giờ lại ngõ hẹp gặp nhau, không nhịn được nói: "Quên đi, lần trước là tôi không đúng, lần này tính tôi mời cậu."
"Haizz, ai muốn cậu mời a, Bản Thiếu Gia đi ra ngoài cũng không khiến người phụ nữ trả tiền, cậu làm tôi ăn bám a, haizz Mã Nhật Hà cậu đừng đi..."
Hắn còn ở phía sau kêu gào, đáng tiếc Mã Nhật Hà đã quay người đầy đủ coi hắn là không khí, còn nhấc ngón tay chỉ đầu của mình, ra hiệu ngầm cô, cái này vị thiếu gia đầu óc không tốt lắm, vị kia tiểu thư lập tức tâm lĩnh thần hội hướng cô cười cười.
Trận này kết thân đang Mã Nhật Hà pha trộn hạ tự nhiên vô tật mà chấm dứt, hàn huyên một hồi, vị kia tiểu thư thì kiếm cớ đi trước, đang Mã Nhật Hà nhìn tới, hai người cũng không xứng, cô gái khí chất chặt chẽ, xem xét chính là chỗ làm việc nữ cường nhân, Trần Chương đứng ở cô bên cạnh, mười phần là không có việc gì tiểu lưu manh.
Vị kia tiểu thư vừa đi, Trần Chương lập tức thì đầy máu phục sinh, luồn lên đến muốn tìm Mã Nhật Hà phiền phức, lần trước chịu thiệt, tổn hại, bất lợi, lần này hắn muốn một đồng thời thanh toán, cô sớm thì dự liệu được có thể như vậy, bởi vậy đánh Hải Châu điện thoại khiến cô vội vàng đến.
Có Vịnh Xuân Quyền thiếu nữ bảo hộ, cô mới không sợ hắn.
"Mã Nhật Hà a Mã Nhật Hà a, không ngờ rằng cậu cũng có hôm nay." Trần Chương quơ thân thể cười đến gà tặc, "Thiếu tiền thì nói một tiếng sao, về phần làm như vậy tiện chính mình không? Chậc chậc chậc, tôi cũng không phải không người thương hương tiếc ngọc..."
Mã Nhật Hà vô tư cười một tiếng, tiếp tục bận bịu trên tay chuyện, với loại người này múa mép khua môi vô dụng, đợi chút nữa Hải Châu đến rồi đánh đi ra chính là .
Trần Chương thấy cô không hề phản ứng, cái này còn thế nào khiến hắn nói ra lời kế tiếp, hắn gấp mắt: "Cậu câm? Tôi nói Mã Nhật Hà cậu cái không có lương tâm, cậu lần trước chai rượu nện tôi tôi hiện trời đang đổ mưa còn đau đầu đâu, hôm nay còn pha trộn tôi kết thân, cậu có biết hay không vậy nữ là nhà chúng ta lão gia tử chọn trúng , tôi năm nay muốn không kết hôn nhà chúng ta lão gia tử cũng không cho tôi quyền thừa kế ."
Mã Nhật Hà cuối cùng giơ lên một chút mắt da: "Cho nên đâu?"
Đợi hồi lâu cuối cùng đợi đến những lời này, Trần Chương lập tức điến nghiêm mặt đụng lên đi: "Cậu yên tâm, cậu Nhật Hà ngược tôi trăm ngàn lần, tôi hay là lấy cậu làm mối tình đầu , có một chuyện cậu giúp tôi một chút là được, chính là... Chính là kia cái gì..."
Hắn dạ hồi lâu, nét mặt còn có chút ngại ngùng, Mã Nhật Hà tâm lý lên một chút hiếu kỳ, hóa ra Trần Chương còn đúng cô có chỗ cầu? Đây thật là mặt trời mọc lên từ phía tây sao.
"Chính là cái gì a? Có rắm mau thả, tôi cái này vội vàng đâu."
"Tôi thì muốn hỏi... Lần trước đang pub với cậu một đồng biết võ công cô em, cô kêu cái gì? Điện thoại bao nhiêu? Có bạn trai không?"
Nhìn Trần Chương nịnh nọt sắc mặt, Mã Nhật Hà há to miệng, tuyệt đối không ngờ rằng nhà này băng thế mà đánh lên Hải Châu chủ ý.
Cô cái này còn chưa há miệng đâu, phía sau bọn họ đột nhiên xuất hiện một đạo khí thế mười phần giọng nói, "Người khác đâu? Khiến hắn ra đây! Thức thời chút, tôi cho cậu lưu lại toàn thây!"
Quán cà phê cửa, nhất đại Vịnh Xuân Quyền truyền nhân Hải Châu mặc lễ tân đồng phục y tá, lột nhìn tay áo, chân hiện lên bát tự, trong lúc giơ tay nhấc chân đối với mình mình vũ lực giá trị đầy đủ từ tín hiệu cô lúc này tản mát ra khiếp người xinh đẹp.
Trần Chương quay người nhìn thấy dạng này Hải Châu, ánh mắt đã sợ hãi lại hưng phấn, không nháy mắt chằm chằm vào Hải Châu, trong mắt ái mộ như nước biển sắp nước tràn thành lụt.
Nét mặt của hắn đều bị Mã Nhật Hà nhìn ở trong mắt, cảm thấy đầu có chút đau.
Vì sao sự thật đều không dựa theo cô kịch bản đi? Trần Chương không phải nên toàn tâm toàn ý bắt nạt cô không?
"Lại là cậu!" Hải Châu cũng chú ý tới Trần Chương, một đi nhanh liền đem Trần Chương như gà con giống nhau xách lên, một cái chống đỡ đến trên tường, Hải Châu không sợ thân cao lên chênh lệch, đầy đủ dùng khí thế áp đảo công tử phóng đãng ca.
Thấy Trần Chương không hề có lực hoàn thủ, một bộ đảm nhiệm cô làm thịt dáng vẻ, Hải Châu càng thêm đắc ý, mắt nguy hiểm có hơi híp mắt lên, lộ ra cá tính trong bá đạo một mặt: "Rất tốt, thiên đường có lối cậu không đi, Địa Ngục Vô Môn cậu xông vào đến, cũng đừng trách tôi Hải Châu không khách khí."
Cô Đan Điền trầm xuống, chuẩn bị đem hắn ném ra, ai ngờ một giây sau lộ ra khiếp ý giọng nam hưng phấn mở miệng: "Hải Châu... Thì liền tên đều dễ nghe như vậy... An, Hải Châu, cậu thiếu bạn trai không? Nếu không muốn cân nhắc tôi?"
Giống như bị một nói thiểm điện bổ trúng, Hải Châu ngây ra như phỗng, ngớ ra vài giây về sau quay đầu, không quá chắc chắn hỏi Mã Nhật Hà: "Nhật Hà, cậu đêm hôm đó có phải là đem hắn đầu óc đập bể?"
Mã Nhật Hà tay che mặt, cái này đầu càng đau đớn hơn.
Hải Châu cuối cùng vẫn là đem Trần Chương ném ra ngoài, hắn không sinh khí ngược lại ngẩng đầu liếc mắt nhìn "Elaine" chiêu bài, vỗ vỗ quần áo nếp uốn, tiêu sái đi rồi.
Mã Nhật Hà rùng mình một cái, nữ tính trực giác nói cho hắn biết, bị tên vô lại này để mắt tới .
Hắn lúc gần đi thấy cô cái nhìn kia, rõ ràng đang nói: "I'll be back."
Khó được có nát Đào Hoa xuất hiện, Hải Châu chỉ coi là chê cười, đồng thời không có quá nhận thật, một đường khoa tay nhìn lần sau muốn làm sao thu thập Trần Chương, Mã Nhật Hà nhìn cô thuần thật mặt, đầy đủ không dám nói cho cô cái nhà kia băng có nhiều khó chơi.
Quên đi, đi một bước thấy một bước đi, dù sao Hải Châu quyền cước lợi hại, nhà kia băng không chiếm được tiện nghi.
Hôm nay tan tầm sớm, hai cô gái vừa nói vừa cười đi trở về gia, còn chưa đi tới cửa, liền nghe đến "Uông uông" tiếng chó sủa, xa xa nhìn lại, thì nhìn thấy Lân giữ cửa ra vào, đang hung hung hãn vô cùng hướng một tóc dài cô gái tử gọi, nữ hài kia tử hách được liên tiếp lui về phía sau, dáng vẻ hơi có chút chật vật.
Các cô ấy hai vội vàng chạy lên đi giải vây.
"Lân, Lân, đừng kêu , thấy cậu để người tôi bị hù, vị này tiểu thư nhìn xinh đẹp như vậy, làm sao có thể có thể là kẻ trộm rồi." Hải Châu đi lên kéo Lân, Lân một thấy cô, lập tức lè lưỡi thân thiết loot giày của cô.
"Tiểu thư cậu không sao chứ ? Cái này chó không cắn người , cậu yên tâm đi." Thấy nữ hài kia tử sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, rủ xuống tóc chặn nửa gương mặt, Mã Nhật Hà ra ngoài đồng tình an ủi vài câu.
Cô âm thanh làm cô gái tử bỗng nhiên ngẩng đầu, giật mình nhìn qua Mã Nhật Hà: "Mã Nhật Hà, là cậu? Cậu sao tại đây trong?"
Nhìn thấy đối phương có chút quen thuộc mặt, cô mới nhớ tới đến có nhân vật này, run lên một hồi mới nhớ tới tên của cô chữ, ngữ khí quái dị hỏi: "Cậu là.... Minh Nguyệt?"
Minh Nguyệt cười nhạt một tiếng, Phong Tình Vạn Chủng ghẹo ghẹo tóc trước trán, khoảng cũng là giật mình tại tại đây trong gặp được Mã Nhật Hà, cô đồng dạng cần một chút thời gian giảm xóc.
"Đúng vậy a, rất lâu không thấy, cậu gần đây có được không? Còn có, cậu sao tại đây trong a? Cậu... Cũng ở kề bên này?"
"Đúng vậy a, cùng tôi người bạn ở cùng nhau." Mã Nhật Hà cũng cười qua loa, lương nhà tan sinh thượng lưu xã hội không ai không biết, cô Mã Nhật Hà có được hay không, Minh Nguyệt lại không biết? Huống chi cô lương gia lạc bại thành như vậy, cô hoàng gia chính là kẻ đầu têu. Cô hàn huyên là giả, cuối cùng một câu kia mới là cô thật sự muốn biết .
Mã Nhật Hà không muốn nhiều lời, Minh Nguyệt như rõ ràng nhất thở phào nhẹ nhõm, cũng không có muốn theo cô bắt chuyện ý nghĩa, bọn họ bậc cha chú lẫn nhau Thủy Hỏa Bất Dung, bọn họ đồng lứa nhỏ tuổi cũng rất có ăn ý theo không lui tới, thỉnh thoảng sẽ vì cộng đồng người bạn không thể không đụng phải cùng nơi, cũng là lúc đối phương là không khí.
Cũng tỷ như giờ phút này, Minh Nguyệt vừa nghe nói Mã Nhật Hà chỉ là cái người qua đường, thế lực mặt mày bất động thanh sắc đảo qua cô không giống với ngày xưa keo kiệt cách ăn mặc, liền bắt đầu lúc cô là không khí.
Cô liên tiếp hướng cư xá cửa chính phương hướng nhìn lại, ánh mắt trông mòn con mắt lại dẫn mịt mờ yêu thương, Mã Nhật Hà đang bên cạnh lặng lẽ dò xét cô, đoán nghĩ hoàng lớn tiểu thư tại sao lại xuất hiện ở Trương Đức Toản cửa nhà, bên ngoài người đều tin đồn Trương Đức Toản và Đạm Ngọc Hiển đi lại thân mật, như vậy Trương Đức Toản và Minh Nguyệt nhận thức cũng thì không ngoài ý muốn, làm không tốt Trương Đức Toản hay là Đạm Ngọc Hiển tương lai rể hiền cũng không nhất định.
Cô mặt trầm như nước, đang Minh Nguyệt phía sau dò xét cô dài như thác nước hắc phát, bị tiền ném ra tới ưu nhã cử chỉ, người đàn ông nhóm cần quyến rũ, người phụ nữ vị đều có thể tại vị này tiểu thư trên người tìm thấy, đột nhiên trước mấy ngày một màn lóe qua bộ não, cô đột nhiên dâng lên một cái ý niệm trong đầu, trước mấy ngày bị Trương Đức Toản lại đẩy lại chảnh nhét vào trong xe người phụ nữ, sẽ không chính là vị này hoàng tiểu thư đi?
Bóng lưng thân cao tương tự, thì liền tóc chiều dài cũng ăn khớp, Mã Nhật Hà cuối cùng toát ra một tia vẻ giật mình.
Thì ra trước mặt vị này chính là Trương Đức Toản luôn luôn như bảo bối giống nhau cất giấu ý trung nhân.
Trương Đức Toản người phụ nữ.
Mấy cái này lộ ra ái muội chữ cho Mã Nhật Hà cảm giác quái dị, cô có ăn chút gì vị, nhưng không thể nói vì sao, một lát sau rốt cuộc minh bạch vì sao tâm lý như vậy khó chịu.
Cô thay cha cô kêu oan không thôi!
Cô vậy không rõ chân tướng lão ba một lòng muốn tác hợp hai người bọn họ, khổ tâm an bài kết thân, Trương Đức Toản không chỉ không nể mặt mũi không tới, với lại bí mật sớm thì cùng hắn đối thủ một mất một còn con gái tốt hơn .
Bọn họ lương cha con, đang một ít người trong mắt, sợ là triệt triệt để để chê cười.
Lúc này chút Lân thích ra ngoài tản bộ, Hải Châu và Mã Nhật Hà không mang thẻ ra vào, thì dứt khoát dắt lấy gọi bậy gọi Lân đi cư xá tản bộ.
Không chỉ Mã Nhật Hà, Hải Châu cũng đang âm thầm quan sát Minh Nguyệt, đi xa chút ít sau thọc một chút Mã Nhật Hà: "Haizz, Nhật Hà, cái này nữ, giống như chính là trước mấy ngày đến tìm Đức Toản vậy nữ haizz, cậu nói cô có phải hay không chính là Đức Toản bạn gái hữu a?"
Mã Nhật Hà liếc Hải Châu một chút, thì ra nha đầu ngốc cũng không ngốc, cũng có tinh minh lúc, chẳng qua cái này cũng đã chứng minh, người phụ nữ giác quan thứ sáu đều là giống nhau.
Cô từ chối cho ý kiến, kính đi thẳng về phía trước, phàm là liên lụy đến Trương Đức Toản sinh hoạt cá nhân sự tình cô đều không nghĩ biểu hiện quá nóng lòng.
Hải Châu sớm thì quen thuộc cô ngẫu nhiên biểu hiện ra lạnh lùng, Trương Đức Toản thời gian trôi qua càng tốt, Mã Nhật Hà tâm lý thì không thoải mái hơn, bây giờ Trương Đức Toản bên cạnh lại nhiều cái tuổi trẻ mỹ mạo bạn gái hữu, sự nghiệp ái tình hai đắc ý, Mã Nhật Hà có thể hài lòng không?
Hải Châu lại hỏi: "Nhật Hà cậu với cô nhận thức a?"
"Không tính nhận thức, chỉ là hiểu rõ có như thế người." Mã Nhật Hà ngồi xuống đến kiên nhẫn giải thích, bây giờ cô rất nhiều sự tình đều không dối gạt Hải Châu, "Cha tôi với ba cô là tử đối đầu, cho nên mặc dù tôi với cô niệm cùng một cái cao trung, nhưng là từ không có giao tập, đại học cô thì bị trong nhà đưa đến nước Mỹ . Hai năm trước quay về , nhưng mà dáng vẻ biến hóa có hơi lớn, chúng ta trong vòng ngẫu nhiên cũng sẽ bát quái cô."
"Cô có phải hay không chỉnh dung rồi? Cô cái mũi như vậy giả, muốn nói không có chỉnh dung tôi với cô họ!"
Hải Châu vậy bát quái dáng vẻ khiến Mã Nhật Hà cười nhạo không thôi, yêu thăm dò, yêu bát quái, thực sự là tất cả người phụ nữ bệnh chung.
Cô lặng lẽ với Hải Châu kề tai nói nhỏ: "Cả là khẳng định cứ vậy mà làm, mấu chốt cậu biết cô chỉnh giống ai không?"
"Ai? Người minh tinh nào?"
"Tỷ tỷ cô."
"A?" Hải Châu có chút mộng, "Nghe sao có chút biến thái, chỉnh như chị gái, cô tỷ thì không sinh khí không?"
Mã Nhật Hà ý vị thâm trường lắc đầu: "Người chết là sẽ không xảy ra khí ."
Sự thực quá mức không thể tưởng tượng, Hải Châu trên mặt đã bày biện ra biểu tình si ngốc.
"Thực ra tâm tình của cô cũng không khó lý giải." Bọn họ trong vòng người đúng Minh Nguyệt cử động khác thường đã sớm có thống nhất giải thích, "Có một xuất sắc như vậy chị gái, đáng tiếc sớm thì tai nạn giao thông chết rồi, cha mẹ khẳng định đau đến không muốn sống, cho nên dứt khoát chỉnh thành chị gái dáng vẻ đi, cũng tốt cho cha mẹ chị gái còn sống ảo giác đi."
Hải Châu càng thêm không có thể hiểu được: "Nhưng nói không thông a, nếu như tôi là cha mẹ của cô, nhìn thấy rõ ràng chết mất con gái mặt mỗi ngày đang trước mặt lắc, sẽ chỉ càng thêm đau đến không muốn sống a. Cái này không phải thân tình phiến, đây rõ ràng chính là phim kinh dị a? !"
Mã Nhật Hà cũng đã hiểu thuyết pháp này có chút gượng ép, chẳng qua râu ria người và sự việc, cô là không hội phí tâm tư mảnh cứu nguyên nhân, nhún vai cười một tiếng mà qua.
Hải Châu đúng cái này hoành trống xuất hiện Minh Nguyệt hay là lòng hiếu kỳ mười phần, dù sao cô là Trương Đức Toản bạn gái hữu sao, lại hỏi: "Nhật Hà, cô trên người có phải là tất cả đều là hàng hiệu a?"
"Ừm. Valentino váy, Jimmy Choo quá gối giày, túi trên tay là Birkin , còn có, cô trên người quý nhất không phải cái túi xách kia, là cổ tay cô lên khối kia Patek Philippe đồng hồ, tiếp cận bảy chữ số ."
"Trời ạ..." Hải Châu nghe líu lưỡi không nói nên lời, phản ứng đầu tiên là, "Vậy tôi muốn cách xa cô chút, vạn nhất dập đầu nhìn đụng cô, tôi có thể không thường nổi."
"Nhật Hà, cậu thấy! Vậy tựa như là Đức Toản xe, chúng ta nhanh đi về nhìn náo nhiệt." Hải Châu đẩy vẻ mặt không tình nguyện Mã Nhật Hà đi trở về.
"Hắn về thì trở về, có gì đáng xem, tôi còn nghĩ lại trượt lại." Mã Nhật Hà vẻ mặt kháng cự.
"Lẽ nào cậu thì không bát quái mỹ nữ kia và Đức Toản quan hệ không? Hai người bọn họ lần trước nhao nhao như vậy hung, nói không chừng là Đức Toản bạn gái hữu không thích tôi nhóm vào ở nhà hắn mới nhao nhao đâu, chúng ta đi cùng người tôi chịu nhận lỗi hạ rồi."
"Muốn nói xin lỗi cậu đi tốt." Mã Nhật Hà đối trời trống liếc mắt: "Bọn họ cãi nhau đâu có chuyện gì liên quan tới tôi, tốt nhất nhao nhao đến đem chúng ta oanh ra ngoài, tôi mới không có thèm ở nhà hắn đâu."
Lực lớn vô cùng Hải Châu vẫn là đem Mã Nhật Hà túm quay về, Lân cũng là cực lại xem sắc mặt , thậm chí giúp đỡ Hải Châu cắn Mã Nhật Hà ống quần, cô sợ tới mức co cẳng liền chạy, Lân thấy cô chạy, lập tức phấn khởi tiến lên, sợ tới mức Mã Nhật Hà hoa dung thất sắc.
"Lân, thiệt thòi tôi mới vừa rồi còn khen cậu không cắn người! Cậu, cậu không nên tôi ."