Cậu chủ, mọi người bảo cửa hàng nhà chúng ta, đồ chất lượng thì có chất lượng nhưng chẳng có món gì ăn vặt.
Nhiều khi buồn mồm, buồn miệng lại ăn bậy, ăn bạ cơ thể lúc nào cũng trong tình trạng, nội công ngoại kích.
Chỉ có thằng người lơ mơ buồn ngủ, trông thiếu sức sống, người chẳng ra người, ma chẳng ra ma, cứ vật và vật vờ.
Mấy cửa hàng bán đồ thiên nhiên hữu cơ khác quá trời quá đất là đồ. Ăn sáng, ăn trưa, ăn xế, ăn chiều, ăn vặt, không một món nào thiếu.
Quảng cáo cũng hay, mẫu mã bao bì bắt mắt. Thảo nào doanh thu, số lượng của bọn họ cao ngất ngưởng.
Nhà chúng ta sau khi trừ trọt đi chi phí thuê cửa hàng, tiền nhân viên, chưa âm đã là trời xanh có mắt, thương tình. Quả Trứng càm ràm việc làm ăn không sôi động như những cửa hàng khác.
Lý Học Phàm vẫn không động tĩnh gì. Còn an ủi Quả Trứng “làm cái gì cũng từ từ, sinh sau đẻ muộn, không bằng người ta có gì ngạc nhiên, hoảng hốt. Đây chẳng phải là chuyện tất yếu, đương nhiên theo quy luật của tạo hóa .”
“Họ không nói trình độ cậu chủ thấp kém. Họ chê bai toàn ngành thực phẩm hữu cơ. Đồ ăn nhạt nhẽo, không đa dạng, phong phú.
Em cũng thấy thế thật. Em tính nuốt nhịn cơn tức này vào trong lòng nhưng người nhà em thật lòng nói cho cậu chủ biết “thiên hạ họ nói đúng chứ không sai.
Ngay cả ông bà chủ nhà mình, món ăn vặt có mỗi bánh khô nướng. Mặt hàng này lại không bán ra. Thử hỏi bàn dân thiên hạ ăn vặt bằng thứ gì?
Điểm này không khai thác, chăm sóc khách hàng. Không biết cửa hàng duy trì được thêm bao lâu nữa. Quả Trứng thở dài thườn thượt, càng nghĩ càng chán nản nhìn về tương lai u ám.
Chưa kể, ông bà chủ ăn mãi một món cũng chán. Cậu chủ làm con, lâu lâu cũng nên tỏ lòng "hiếu thảo" với cha mẹ. Ông bà chủ cũng không có sở thích gì ngoài ăn uống.
Có chuyện cỏn con này, đúng chuyên môn, sở trường của cậu chủ mà còn làm không xong thì làm gì nổi cho đời.
Quả Trứng bắt đầu nói xa, nói gần. Dụ hoặc Lý Học Phàm mắc mưu.
**********
Xin chào mọi người, em là Quả Trứng quản gia số một nhà họ Lý đã quay trở lại. Hôm nay, chúng ta sẽ có một món ăn siêu hấp dẫn từ nguyên liệu bỏ đi "da heo."
Người nghèo còn bỏ đi, chó cũng chê. Mèo không đụng. Nhưng sau đoạn phim ngắn ngày hôm nay. Quả Trứng tin chắc rằng.
Da heo sẽ trở nên đắt hàng. Được nhiều người săn lùng, yêu mến, tiếc hùi hụi sự thiếu hiểu biết của mình trước kia.
Hiện tại, nhà em đang có một rổ da heo thảo mộc. Ông chủ Nam Khô Sâm cho cậu chủ em hôm nay. Ai mua thịt heo cũng không lấy bì. Thành ra có nhiều.
Sau này muốn ăn, không biết có hay không. Cậu chủ nhà em còn bí mật với cả người bạn vong niên, chỉ nhắn nhủ sẽ có bất ngờ, mở ra con đường làm ăn mới.
Đảm bảo một con heo sau khi hết thúc sinh mệnh, sẽ cống hiện trọn vẹn tất cả các bộ phận cho đời. Không lãng phí một cọng lông.
Chuyện lông heo được dùng để làm gì sẽ ở chuyên mục phía sau. Trước mắt, chúng ta cần đi cạo da heo cho sạch sẽ.
Một cọng vi-ô-lông cũng không để lại. Chúng ta cùng chờ đợi cậu chủ nhà em làm thế nào để hô biến phế phẩm thành thượng phẩm trong vòng vài nốt nhạc.
Thớt gỗ, dao sắc, lược bỏ hết phần mỡ dư, mỡ thừa bám dính như da heo. Xong xuôi, thả da heo vào chậu gỗ lỡn.
Rải muối hột ( muối sống) vào, vắt nước cốt chanh, chà xát thật mạnh, ướp mười lăm phút. Đổ nước lạnh vào rửa sạch lần thứ nhất.
Lần thứ hai rửa da heo dưới vòi nước, xong cho vào nồi. Da heo thường có mùi nặng hơn các phần khác nên cần được tắm gội "nước thơm" kỹ càng.
Sinh khương hay có nơi còn gọi là củ gừng. Chọn củ già, rửa sạch, thái lát, đập dập hay giã nhỏ. Thảo quả đập dập hay ném cả quả vào đều được.
Miễn sao hỗn hợp nước thơm sẽ phát tán, thẩm thấu, xâm nhập vào da heo một cách mạnh mẽ nhất trong quá trình "bơi lội." ở phạm vi vĩ mô và vi mô.
Chính vì thế mà chúng ta luộc da heo với nước lạnh, đổ ngập, thảo mộc ngay từ đầu để gia tăng quá trình tiếp xúc.
Da heo vừa chín tới. Áng chừng chừng năm bảy phút, cuộc hội họp anh tan giải tán. Người chuyên bếp núc, nhìn qua có thể xác định độ chín của miếng da heo.
Người mới làm quen với khói dầu, cần lấy một cái tăm tre đủ cứng, vót nhọn, tìm cách công kích "pháo đài" da heo.
"Bức tường thành" (da heo) rắn chắc. Nhắc nhở chúng ta cần phải chờ đợi thêm một chút nữa. Nếu bức tường thành dễ dàng "sụt lún", nhanh tay "cứu vớt" da heo ra rổ.
Da heo nóng hổi, đàn hồi, khó cầm bằng tay, dễ cắt. Lấy xẻng gỗ xào rau, trận lại. Cắt da heo thành các miếng hình chữ nhật cỡ hai đốt ngón tay hay hình gì cũng được, không nhất thiết, cố định.
Nhưng kích cỡ tốt nhất xích xoát ngang nhau, thời gian chín sẽ đồng đều. Hạn chế tình trạng, miếng cháy đen thui, miếng còn sống nhăn.
Da heo cắt xong, cho đi tắm nắng mãi đến khi có làn da rám nắng, khô quăn lại ở các góc, mang vào nhà. Việc này có thể tốn một hoặc hai ngày. Phụ thuộc vào nơi nắng nhiều hay nắng ít.
Trong khoảng thời gian da heo tắm nắng, cứ chừng vài tiếng, trở miếng da heo một lần cho khô ráo đồng đều.
Vâng, Quả Trứng đã nhìn thấy rất nhiều bình luận mang tính công kích kiểu như “nghèo như bọn tộc, đất không có mà cạp, da heo thành đặc sản có gì lạ. Hay như “đang sống kiếp người hay kiếp con gì?”
Quả Trứng nhẹ nhàng nhắc nhở một lần nữa. Ai không thích xem, cứ thẳng đầu quay lui, không ai níu kéo, không ai ép các bạn ở lại ở khinh chê, dè bỉu.
Đừng vội vàng lấy cái “thiển cận” của mình chụp lên đầu người khác. Nó chỉ lòi ra cái sự “thiếu hiểu biết” là cách nói giảm nói tránh, nói toạc móng heo là “ngu” không có nhận thức.
Nhân phẩm làm người khuyết thiếu. Dù chúng ta giao lưu cách nhau một cái màn hình không có nghĩa là nói năng không thông qua đại não, thiếu hiểu biết, vô văn hóa.
Cuộc sống của chúng ta luôn mang tính chất tương đối trên tất cả mọi mặt của cuộc sống. Không chỉ riêng một mảng nấu nướng.
Một món ăn ra đời, có thể ngon ba cháy, đặc sắc với người này. Dở hoắc, kinh dị với người khác là chuyện hết sức bình thường.
Mỗi người một vẻ, tại sao lại đòi hỏi một khuôn mẫu cố định dành riêng cho tất cả mọi người. Thật phi lý.
Lần sau, em gặp đối tượng nào có tính phá hoại, em sẽ oanh tạc ra ngoài không thương xót.
Mẻ da heo mới cắt xong mang đi phơi. Mẻ da heo phơi từ mấy ngày hôm trước mang đi tiến hành bước kế tiếp "sôi trong chảo dầu." Em vẫn luôn nói với mọi người. Món chiên muốn hà tiện dầu ăn phải chơi sang.
Nhóm bếp, bắc chảo lên, đợi cho nóng chảo nóng già mới đổ dầu ăn vào. Dầu ăn sẽ nóng nhanh hơn so với việc đổ dầu ăn ngay từ đầu. Tiết kiệm được một chút củi đốt. Cứ mỗi công đoạn, tiết kiệm được một ít, tích tiểu thành đại.
Dầu ăn trong chảo sôi ùng ục, hơi nóng bốc lên cuồn cuộn. Rút bớt củi dưới đáy chảo ra, chỉ để một khúc cháy lò dò ( khi cháy khi tắt), giữ nhiệt.
Da heo phơi khô, có màu trong đục đục giống bột sắn dây nấu chín. Mọi thứ đã sẵn sàng, bốc một nắm da heo thả vào.
Da heo khá nặng, “lặn chìm nghỉm” nơi đáy chảo. Khi nào không chịu nổi nữa, từ từ nổi phình lên. Lấy cái rổ có cán dài, nhận chìm xuống thêm lần nữa.
Dao heo cũng không phải im lặng chịu trận. Thẳng thừng “nã pháo, nổ đì đụp” vào bất kỳ đối thủ nào. Sử dụng một cái rổ có cán dài là cách hợp lý nhất để giao lưu với đối thủ không thích nói lý.
Lúc này, mọi người có cảm nhận được cái sung sướng khi nấu lộ thiên trên bếp củi không? Dầu văng bắn đi đâu cũng không cần quan tâm, lo lắng bẩn bếp, lau chùi khổ sở.
Đến khi da heo căng phồng hết cỡ, tự co vòi lại, không bắn phá lung tung, chuẩn bị ngả sang màu vàng, nhanh tay vớt da heo ra rổ, có lót lá chuối khô bên dưới.
Một phần để thấm dầu. Một phần tạo hương vị. Mùi lá chuối khô có hương thơm nhẹ nhàng phảng phất, hóa giải mùi dầu mỡ.
Tranh thủ da heo còn nóng hổi, mặc thêm một lớp áo đỏ “ớt bột”, kích thích giác quan bùng nổ. Đợi cho đoàn quân da heo không còn hiếu chiến.
Cả người thanh mát, nhẹ nhàng như một “thường dân” yêu hòa bình. Bốc thử một miếng ném vào miệng, giòn tan, vỡ vụn.
Âm thanh ông bà chủ nhà em đang thẩm định món ăn có đạt chất lượng hay không. Chuyện bếp núc ông bà chủ không rành. Nhưng hễ món mới ra đời. Ông bà chủ liền có mặt.
Ăn rất nhiệt tình, đánh giá nhiều khi chỉ có cái đầu gật gù, không cả một chữ ngon. Cậu chủ nhà em cũng thử, khó khăn lắm mới nghe chữ "tạm được." Bình thường thử xong, nín luôn.
Hơn nữa, thẩm định của người nhà dành cho người nhà, người ngoài không tin tưởng "con hát mẹ khen hay"ấy mà. Mọi người thấy món “da heo chiên giòn xóc ớt” đủ tiêu chuẩn làm món ăn vặt chất lượng hay chưa?
Mọi người biết đó, Quả Trứng ở hoang mạc lâu ngày, ngôn từ trong người cũng bị xói mòn theo năm tháng. Diễn đạt cảm giác một món ngon khi ăn cũng không có bao nhiêu từ.
Ai ngôn từ phong phú, gợi ý cho Quả Trứng vay tạm một ít, tiêu dùng trước. Ứng phó tình hình cấp bách trước mặt. Quả Trứng sẽ bảo cậu chủ làm món ăn ngon, trả nợ sau.