Chương 13

4244 Words
Buổi sáng Giáng sinh bắt đầu khi các con tôi bước vào phòng ngủ và đánh thức James và tôi dậy. "Mẹ ơi, ông già Noel đến rồi!" Eli tuyên bố. "Thôi nào bố, con biết bố không ngủ thật sự." McKenzie phản đối. "Vâng, tôi là", James vẫn lẩm bẩm với đôi mắt nhắm nghiền. Cả hai đứa trẻ cười khúc khích. "Bố ơi!" Họ đồng thanh hô vang. "Dậy đi." “Còn 5 phút nữa”, James nói, quay người lại và nằm sấp xuống đất. "Mẹ." Eli bĩu môi và nói. "Được rồi, tôi sẽ dậy và đi tiểu. Khi tôi trở về, chúng tôi sẽ xuống dưới và xem ông già Noel mang gì cho bạn." Tôi đứng dậy và hứa với họ. "Thế là đủ thời gian để bố thức dậy." "Được rồi." Họ khoanh tay trước ngực, cùng nhau rên rỉ. Khi tôi quay lại, James đã ra khỏi giường và đang đi dép lê. "Hãy xuống dưới nhà," James lẩm bẩm khi mở cửa. Trẻ con gần như chạy xuống cầu thang để ra phòng khách xem những món quà dưới gốc cây. James ngồi cạnh cái cây trong khi tôi phát tất và ngồi trên ghế dài thở dài. Tôi thề rằng cái thai này thật tuyệt vời so với cái thai của Kenzie và Eli. Tôi ngồi đó xem mấy đứa nhỏ của tôi lật vớ của chúng, cố gắng xem chúng có được gì. Kenzie rất thích nghệ thuật, nhưng gần đây đã khám phá ra búp bê Barbie, nên tôi cần pha trộn quà tặng của cô ấy trong năm nay. Eli vẫn là một fan cứng của thể thao và xe hơi, điều này giúp anh mua sắm khá đơn giản nếu bạn biết những gì anh đã có. Những đôi tất mà James đã làm, và những món quà lớn được chọn từ chúng tôi để tặng họ, những món quà này đã ở trong cây được một tuần. Đây là điều mà bố mẹ tôi thường làm khi tôi còn nhỏ, một nắm quà từ bố mẹ tôi và phần còn lại từ ông già Noel để chứng minh rằng ông già Noel đến vào đêm Giáng sinh. Tôi biết điều kỳ diệu của thời thơ ấu này sẽ chỉ tồn tại lâu đến thế, nhưng tôi hy vọng khi điều đó xảy ra, chúng ta có thể thuyết phục hai người lớn tuổi hơn đừng làm hỏng nó vì đứa bé nhỏ mới này. "Wow, nhìn mấy cái này!" Kenzie thở hổn hển lấy ra đủ loại quần áo cho búp bê Barbie của mình. "Những thứ này thật tuyệt vời." "Bây giờ bạn có thể thay quần áo của Barbie như thể bạn đang thay quần áo của chính mình." Tôi chỉ ra. "Có gì tuyệt vời trong vớ của bạn không, Ely?" “Tôi được tặng rất nhiều kẹo và ba chiếc xe hộp diêm mới”, Eli bình luận. "Bạn có những thứ này không?" James muốn biết. Anh ta sợ rằng anh ta đã đưa cho Eli một bản sao của chiếc xe. "Vâng, tôi đã có chiếc này, nhưng chiếc tôi có màu xanh lá cây, và chiếc này màu xanh," Eli giải thích, nâng chiếc xe mà James nghĩ là bản sao. "Wow, ông già Noel thực sự biết tất cả xe của bạn." James mỉm cười và đưa cho tôi một màu mắt. Tôi chỉ lắc đầu và mỉm cười. Mọi thứ về người đàn ông này khiến tôi yêu anh ngay từ đầu. "Bây giờ chúng ta có thể tháo dỡ quà tặng được không?" Kenzie cầu xin. "Chắc chắn rồi. Con muốn mẹ và con hay ông già Noel?" James hỏi như thường lệ. Họ chọn món quà đầu tiên, sau đó ông phân phát phần còn lại. "Con có thể tặng mẹ cái con tặng mẹ trước được không?" Eli yêu cầu. "Liệu mẹ có nhận được món quà đầu năm không?" James lẩm bẩm, hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn đưa cho tôi món quà của tôi. Tôi cẩn thận mở món quà đã đóng gói và tìm thấy một món đồ trang sức thủ công xinh xắn, ở giữa là ảnh đại diện của Eli. "Eli, điều này thật tuyệt vời. Tôi thích nó." Khi anh ấy đến ôm tôi, tôi nói với anh ấy. "Tôi đã làm điều đó trong một lớp nghệ thuật", Eli tự hào nói. "Tôi cũng đã làm một cái gì đó cho bố." Anh ta thì thầm vào tai tôi. Khi trở về chỗ ngồi, James chờ đợi họ để nói rằng họ muốn ai tặng món quà đầu tiên của họ. "Con có thể lấy của mẹ con mẹ một cái được không?" Kenzie hỏi và James đưa cho cô. "Eli, con thì sao?" James hỏi. "Tôi có thể lấy một cái từ ông già Noel không?" Khi James đưa cho Eli một món quà, Eli trả lời. "Bố, bố có thể mở cái mà con đưa cho bố." Kenzie giữ chặt nó trong khi xé món quà. Bây giờ chúng tôi cố gắng làm tất cả những món quà giá cao từ chúng tôi, bởi vì tôi không muốn chúng vô tình làm tổn thương cảm xúc của những đứa trẻ khác khi chúng nói về những gì chúng nhận được từ ông già Noel. Tôi biết nếu không có James, chúng ta có thể không đủ tiền như họ. Anh ấy là người hỗ trợ chúng tôi khi tôi học đại học lấy bằng tài chính và tìm được việc làm ở ngân hàng, và bất cứ khi nào được thăng chức, James luôn khuyến khích tôi làm những gì tôi cảm thấy tốt nhất cho mình. Đến trưa, chúng tôi đã mở món quà dưới gốc cây và thưởng thức bữa sáng gia đình với bánh xèo và siro. Những đứa trẻ đang mở tất cả các hộp đựng đồ chơi và chơi với chúng trong phòng chơi, trong khi James dọn dẹp bìa các-tông và giấy gói, còn tôi dọn dẹp nhà bếp trước khi chuẩn bị bữa tối. Chuông cửa reo và James ra mở cửa. "Giáng sinh vui vẻ", ryan bước vào nhà và theo james qua sảnh. "Giáng sinh vui vẻ", tôi lẩm bẩm khi ngẩng đầu lên khỏi thớt chuẩn bị các món ăn phụ cho bữa tối. "Các con, Ryan và Kira đây rồi", James hét lên trên đường đi ngang qua cửa tầng hầm. Một lúc sau, tôi nghe thấy họ chạy lên cầu thang. "Giáng sinh vui vẻ", Kira thì thầm vẫy tay chào bọn trẻ khi chúng bước vào phòng khách. "Giáng sinh vui vẻ", Kenzie đáp lại với nụ cười và trao cho em gái một cái ôm. Tôi rửa tay trước khi bước vào phòng khách. "Kira, Kenzie và Eli mỗi người đã chọn một món quà cho bạn," tôi giải thích trong khi ngồi xuống ghế sofa. "Tại sao không tặng quà cho cô ấy, các cháu." Mỗi người trong số họ cầm lấy món quà mà họ đã chọn cho cô ấy và đưa cho cô ấy. "Bố đã chọn giấy gói này. Mẹ bố đã giúp bố gói cho con. Bố của chúng con đã giúp Eli gói món quà mà ông ấy tặng con." Kenzie ngồi xuống và giải thích. Kira mở món quà của mình ra và vô cùng hào hứng khi nhận được những thứ mà các con đã chọn cho mình. Kenzie khăng khăng muốn mua cho cô một con búp bê Barbie cưỡi ngựa, mà bản thân Kenzie cũng có. Eli mua cho Kira một món đồ thủ công mà anh ấy nghĩ cô ấy sẽ thích. "Bố và mẹ cũng đã mua quà cho các con rồi," Kira bắt đầu đi bộ đến nơi Ryan đặt một đống quà. "Những thứ này là của tôi." Hai đứa trẻ mở món quà ra, James, Ryan và tôi đứng bên cạnh theo dõi. Cả ba con đều rất hòa đồng, điều này khiến tôi vẫn bất ngờ. "Tôi đã mua một số thứ cho cả hai người"-Ryan bình luận khi họ mở món quà Kira tặng và nói chuyện với cô ấy về những món quà đó. Sau khi họ mở quà ra, ba đứa trẻ xuống nhà chơi, còn tôi đi nấu món ăn phụ cho bữa tối. “Sau năm mới, tôi hy vọng chúng tôi có thể cố gắng qua đêm ở nhà tôi”, Ryan nói khi đang ngồi trong bếp. "Nó hơi táo bạo, bạn không nghĩ vậy sao?" Tôi lẩm bẩm. "Mia, đã có đủ trò hề giữa mẹ tôi và Tessa, xin hãy nghe tôi nói. Chúng tôi đã đồng ý thảo luận về vấn đề này, vì vậy tôi đề nghị bắt đầu thảo luận." Ryan thở dài. "Bọn trẻ rất hòa hợp, Kenzie và Eli có vẻ rất hòa hợp với bạn, nhưng một phần là do tôi và James ở đây. Tôi có thể khuyên bạn nên ăn một ngày không? Hãy đón chúng vào một buổi sáng nào đó và mang chúng về nhà trước hoặc sau bữa tối." Tôi khuyên. "Tôi chỉ nghĩ rằng qua đêm một mình là quá nhiều đối với chúng." "Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi ở một mình với Kira vài ngày, tôi ở với họ và họ yêu cầu ở lại qua đêm?" Ryan muốn biết. "Sau đó, chúng tôi sẽ cho phép điều này, nhưng trẻ cần phải từ từ thích nghi với những điều này. Bạn không thể bắt chúng thay đổi chỉ vì bạn muốn". Tôi nhấn mạnh với ông ấy. "Vì vậy, sau năm mới, tôi có thể đưa họ đi chơi? Bạn có đủ tin tưởng tôi để làm điều đó không?" Ryan đặt câu hỏi. "Ryan, tôi chưa bao giờ không tin anh về sự an toàn của Kenzie, anh biết đấy," tôi nói. "Tôi chưa bao giờ tin lời hứa của anh với cô ấy. Anh yêu cầu tôi đưa anh vào cuộc sống của cô ấy, và tôi chỉ yêu cầu anh đừng bỏ rơi cô ấy, và anh đã làm được. Ít nhất anh có thể gọi cho tôi và nói khi nào anh có thể nói chuyện với cô ấy để cô ấy không quên anh, nhưng tôi đã không nghe được gì từ anh trong hai tháng. Phát hiện ra mình đang mang thai Eli là một hồi chuông cảnh tỉnh cho mình. Nếu anh có thể biến mất khỏi cuộc sống của Kenzie, tại sao tôi phải ngồi đó chờ anh quay lại và làm hại hai đứa trẻ? Tôi làm tất cả những gì có thể để con tôi không bị các bạn làm tổn thương”. "Cưới James để họ không bị tôi làm tổn thương?" Ryan lẩm bẩm. "Không, tôi yêu anh ấy." Tôi nhún vai. "Anh ấy rất tốt và là một người bạn tốt của tôi." "Anh có hẹn hò khi chúng ta ra biển không?" Ryan hỏi. "Chúng tôi không đi chơi như bạn bè cho đến khi tôi trở lại làm việc ở quán rượu. Cô đã đính hôn lại và nói nhỏ về việc muốn gặp Kenzie. Tôi chưa bao giờ có ý định yêu anh ấy, nhưng từ đó đến nay, tôi đã làm và không hối hận về một quyết định nào. Khi tôi đề nghị anh ở bên tôi với tư cách bạn trai, anh đã cất công nhắc nhở tôi rằng tôi xứng đáng có một người đàn ông như vậy. Tôi không mong đợi bạn hiểu những điều này, nhưng tôi biết rằng tôi đã chờ đợi bạn hai lần. "Tôi thừa nhận." Tôi hy vọng một chút rằng biết rằng Kenzie là của bạn sẽ làm cho bạn yêu tôi, nhưng khi nghe tin bạn đính hôn và cùng lúc đó tôi phát hiện ra rằng tôi đã có một đứa con khác với bạn, nó làm tôi sụp đổ. Anh không biết James phải đối mặt với điều gì, và thành thật mà nói, tôi không nghĩ anh quan tâm. Vì vậy, để xóa bỏ nghi ngờ của anh, tôi đã trung thành với anh 11 tháng, 10 ngày, 13 giờ, và tôi đã bỏ qua. Anh cần phải từ bỏ hy vọng có em để có thể ở bên người đàn ông mà anh đã định mệnh”. "Tôi không có lựa chọn." Ông thì thầm. "Khi tôi vừa rời trại huấn luyện, mẹ tôi bắt đầu lên kế hoạch cho một bữa tiệc Giáng sinh để kỷ niệm quãng nghỉ ngắn ngủi trước một năm hoạt động ở nước ngoài. Cô ấy hỏi tôi có muốn mời ai không, và tôi nói, Mia. Cô ấy cười và hỏi tôi tại sao, và tôi nói với cô ấy rằng anh là người duy nhất tôi muốn gặp. Tự nhiên, mẹ tôi là mẹ tôi, và bà ấy bắt đầu kể cho tôi nghe về tất cả những người đàn ông mà cô đã ngủ với tôi. Tôi nói với cô ấy là tôi không quan tâm, bởi vì tôi yêu anh. Và câu trả lời của cô ấy là, cô ấy sẽ xem mình sẽ làm gì. Tôi đến nhà nghỉ mát của chúng tôi ở Colorado theo kế hoạch, và cô ấy nói với tôi rằng bất ngờ đang chờ đợi tôi. Sáu tháng sau, tôi rất háo hức và mong muốn được gặp lại cô, và tôi không nghe bất cứ điều gì khác từ cô ấy. Tôi bước vào phòng và thấy Tessa ở đó. Tôi gặp Tessa trong "Mùa hè trên biển", cô ấy là một người phụ nữ giả tạo, và tôi không quan tâm đến cô ấy. Khi tôi chất vấn mẹ tôi, bà ấy nói với tôi rằng anh đang mang theo một đứa trẻ. Tôi hỏi bao lâu rồi, tự hỏi có phải của tôi không, nhưng khi cô ấy nói chỉ có bốn tháng, tim tôi tan nát vì anh bảo tôi là anh sẽ chờ. Tôi thề với anh, tôi không ngoại tình chút nào, kể cả khi mẹ tôi ép Tessa ngoại tình”. "Đó là lịch sử cũ, Ryan," tôi thì thầm. "Không phải với tôi." Ông thừa nhận. "Cuộc phẫu thuật diễn ra trong sáu tháng và cuối cùng chúng tôi cũng được phép gọi điện về nhà. Đó là khi tôi được thông báo rằng bữa tiệc đính hôn của tôi sẽ được tổ chức hai tuần sau khi tôi trở về Mỹ. Tin tôi đi, tôi đã rất bối rối. Khi tôi trở về nhà và nhìn thấy Tessa, tôi đã không chống cự, bởi vì người mà tôi mong muốn nhất đã rời đi. Nhìn thấy anh ở quán rượu đã giúp tôi sống lại, và tôi có mục tiêu để chiến đấu. Thấy Kenzie trong cửa hàng, xác nhận mọi thứ khác cho tôi, tôi đi tìm mẹ tôi. Tôi đã hét lên rằng cô ấy đã nói dối và nói với cô ấy rằng tôi muốn hủy đám cưới. Và khi tôi làm thế, cô ta đã đóng băng quyền truy cập của tôi vào quỹ tín thác. Tôi không có tiền để mua thức ăn, nhưng nó đáng giá vì tôi có thể có anh và con gái của chúng tôi. Khi tôi biết tôi được cử đi, tôi đã cầu xin mẹ tôi ít nhất cho tôi ít tiền để mua Kenzie cho ông. Đó là khi cô ấy nhìn vào mắt tôi và nói rằng nếu Kenzie, thật ra, là con tôi, cô ấy sẽ kiện đòi quyền nuôi con và đưa cô ấy đi khỏi anh. Tôi đã hứa với anh rằng tôi sẽ không để cô ấy chạm vào Kenzie, vì vậy ngày hôm sau, tôi quay lại và nói với cô ấy rằng cô ấy nói đúng, Kenzie không phải của tôi”. "Anh từ chối cô ấy để giữ lời hứa của anh?" Tôi nhận ra. "Đúng vậy. Nó giết tôi, nhưng đó là điều đúng đắn. Tôi nghĩ, khi chúng ta triển khai, tôi có thể chuyển một số tiền và gửi séc cho anh theo một cách khác, nhưng cô ấy vẫn đóng băng quyền truy cập của tôi. Mỗi lần anh gọi điện hay nhắn tin cho tôi, tôi lại cãi nhau với cô ấy qua điện thoại và đòi số tiền chết tiệt của tôi. Tôi không có mặt ở đó, nhưng tôi muốn các bạn biết rằng tôi đang cố gắng. Sau đó cô ấy nói với tôi rằng nếu tôi đồng ý cưới Tessa, cô ấy sẽ làm tan băng tài khoản của tôi. Tôi đồng ý, và điều tiếp theo tôi biết là Bomb nói với mọi người rằng tôi đã đính hôn lần nữa. Một tuần sau, tài khoản của tôi tan băng và tôi gửi cho anh một tấm séc. Một tháng sau nó lại quay trở lại vì anh đã chuyển đi. Tôi không muốn tin điều đó, nên tôi đã đến căn nhà đó ngay khi chúng tôi trở về. Đó là lý do em biết anh đã dọn đi. Tôi nghĩ như vậy là tốt nhất. Anh và Kenzie nên tránh xa bà mẹ chịch của tôi, người ghét gia đình anh vì một lý do nào đó. Tôi vẫn không biết tại sao và ở thời điểm này, tôi cũng không quan tâm”, Ryan nói tiếp. "Không có lý do gì mà bà ấy ghét chúng tôi. Ý tôi là, mẹ tôi làm việc trong một thẩm mỹ." Tôi nhắc anh ấy. "Cô ấy làm việc cho mẹ tôi. Chỉ là một điều khác khiến bản thân cô ấy cảm thấy tốt hơn gia đình bạn". Ryan chỉ ra. "Mâu thuẫn giữa chúng tôi bắt đầu khi cha tôi qua đời, và sau cái chết của Isabel, mẹ tôi bắt đầu trở nên bất động. Gia đình Tremaine bị bà ấy đánh dấu là không xứng đáng và tôi bị cấm giao du với bạn." "Anh có nghĩ bố mẹ em biết không?" Tôi muốn biết. “Có thể, nhưng đó không phải là vấn đề”, Ryan phàn nàn. "Tôi không nói với bạn tất cả những điều này để làm cho bạn cảm thấy tồi tệ hay bất cứ điều gì. Tôi nói với các bạn, hy vọng chúng ta có thể bỏ lại tất cả những oán hận trong quá khứ và bắt đầu lại một năm mới. Phải, chúng tôi có hai đứa con, nhưng cô ở bên người đàn ông xứng đáng với cô. Tôi quá hèn nhát để chiến đấu với mẹ tôi, và anh không cần phải là mục tiêu của sự chỉ trích. Tôi có hối hận vì đã không cố gắng hơn nữa để hòa nhập vào cuộc sống của Kenzie, và cuối cùng là Eli? Mỗi ngày, nhưng tôi không thể thay đổi quá khứ. Em chưa bao giờ xứng đáng với tình yêu của anh, vậy mà anh đã dành cho em tình yêu kéo dài gần chục năm qua một cách vô điều kiện. Tất cả những gì bạn phải thể hiện là hai đứa trẻ xinh đẹp. Tôi ghét James, và phát hiện ra rằng anh ta đã cưới một người phụ nữ mà tôi sẵn sàng giết vì nó, và nhận nuôi con của tôi. Tôi đã nghĩ đến việc giết hắn, nhưng rồi tôi nghĩ đến cảm giác của anh, và tôi không thể làm hại anh được nữa. Cô nên vui vẻ khi tôi thấy anh ta đến với cô và lo lắng cho cô, ngay cả sau khi tôi đánh anh ta lạnh lùng, và đó là lúc tôi nhận ra rằng tôi đã mất cô. Tôi không có gì để chiến đấu vì tôi đã làm tổn thương trái tim của bạn”. "Thừa nhận lỗi lầm và sai lầm của mình là bước đầu tiên để phục hồi", tôi bình luận. "Khi Kira được sinh ra, tôi đã ôm lấy cô ấy và nhận ra rằng đó là một sai lầm lớn khi tôi bước ra khỏi cuộc sống của Mackenzie và Eli. Tôi thực sự nghĩ rằng James sẽ đánh tôi vì lời khuyên của tôi là trở thành một phần của cuộc sống của họ. Tôi cảm ơn bạn và anh ấy đã dành thời gian này với họ." Ryan thở dài. "Tôi sẽ làm tốt hơn từ bây giờ. Nếu bạn cần bất cứ điều gì, tôi muốn bạn hoặc James gọi cho tôi, thậm chí là một gallon sữa chết tiệt. Tôi muốn trả một nửa số tiền của họ." "Chúng tôi không cần bạn làm điều đó", James bình luận khi bước vào bếp. "Chúng tôi đã nói với các bạn." "Sau đó, cho phép tôi thành lập một quỹ tín thác cho họ." Ryan van xin. "Chúng tôi đã sẵn sàng. Bạn chưa bao giờ nghĩ làm thế nào tôi có thể mua được nhà riêng và gần như một mình nuôi con một tuổi trong khi làm bartend". Tôi nhắc anh ấy. "Đó không phải là việc của tôi." Ryan nhún vai. "Bố mẹ tôi có thể không sở hữu công ty của bố bạn, nhưng họ có cổ phiếu và tiền gửi, và họ đặt chúng dưới tên tôi để đảm bảo rằng tôi có đủ tiền để theo học bất kỳ trường đại học nào mà tôi muốn. Điều họ không ngờ là tôi đang mang thai và nói với họ rằng tôi sẽ giữ cô ấy". Tôi nói. "Sau khi Kenzie ra đời, tôi sống với cha mẹ trong vài tháng cho đến khi tôi nắm được sở trường làm mẹ và nghe theo sự dẫn dắt của họ trong một số vấn đề. Sau đó, tôi rút tiền ra khỏi mọi thứ và mua nhà. Tôi tiết kiệm tiền và sống bằng thu nhập và tiền bo." "Đó là lý do tại sao anh từ chối lấy tiền của tôi." Ryan nhận ra rằng. "Tôi có tiền tiết kiệm, nhưng tôi không cần phải vượt quá khả năng của mình. Tôi đang lên kế hoạch cho tương lai của cô ấy. Mang thai Elibee càng bất ngờ hơn khi biết tôi mang thai cô ấy. Vì vậy, tôi đã đặt cược số tiền còn lại trong ngân hàng vào nơi này. Một nửa được dùng để thế chấp ngôi nhà này, nửa còn lại được chia thành hai tài khoản CD riêng biệt cho mỗi con". Tôi giải thích. "Sau khi việc nhận con nuôi được thông qua, James bắt đầu quyên góp tiền vào tài khoản mỗi tháng một lần. Khi tôi học đại học, anh ấy cần dừng lại vì tôi không còn nhiều thời gian làm việc và chúng tôi cần thêm thu nhập của anh ấy để trả tiền thế chấp". "Cô luôn là một người phụ nữ thông minh, Mia"-Ryan nói. "Tại sao chúng ta không cho họ đủ tiền để mua nhà và học đại học?" "Bạn thực sự sẽ không buông tay", James phàn nàn. "Về mặt sinh học, tôi có nghĩa vụ hỗ trợ tài chính cho họ. Họ có thể mang họ của bạn, nhưng tôi đã giúp tạo ra họ". Ryan phản bác. "Anh muốn tôi đá đít anh ngay bây giờ?" James lẩm bẩm. "Xin lỗi, như vậy là quá nhiều." Ryan nhanh chóng trả lời. "Làm ơn, mỗi người một ngàn, không trưởng thành cho đến khi họ cần. Đó là tất cả những gì tôi yêu cầu". Tôi nhìn James và tự hỏi anh ta đang nghĩ gì. "Hãy nói chuyện với chúng tôi vào năm tới khi bạn đã chứng minh cho chúng tôi thấy rằng bạn sẽ kiên định," James đứng lên và nói. Anh tiến về phía tôi, vòng tay ôm tôi từ phía sau và hôn lên má tôi. "Trông cô hơi mệt. Khi tôi ăn tối xong, hãy nhấc chân cô lên và ngồi xuống". Ông thì thầm. "Tôi muốn bác sĩ kiểm tra đầy đủ vào tuần tới. Tôi nghĩ bạn không nên mệt mỏi như vậy." "Nó tồi tệ hơn nhiều so với những người mang thai khác," tôi lẩm bẩm. "Chết tiệt, tôi đi vòng quanh quán rượu 5 đêm mỗi tuần cho đến tuần thứ 26. Tôi nghĩ nếu tôi cố gắng làm điều đó ngay bây giờ, tôi sẽ chết." "Tôi có thể xử lý." James nắm tay tôi, dẫn tôi ra phòng khách nghỉ ngơi, hứa với tôi. Anh ấy thật sự chăm sóc tôi. Không có bất ngờ nào xảy ra trong suốt thời gian còn lại của đêm hôm đó. Khi James nấu xong bữa tối, Ryan cố gắng giúp đỡ, và tôi ngồi dậy bằng chân. Tôi thề là khi Kira mộng du tiến về phía chiếc xe, Ryan đã có thể kéo cô ấy đi vì cô ấy không muốn rời đi. James và tôi trùm chăn cho bọn trẻ, rồi tự mình đi ngủ, nghĩ xem bước tiếp theo trong cuộc sống điên rồ của chúng tôi là gì. Tất cả những gì tôi biết là chúng ta có thể đối phó với bất cứ điều gì miễn là James ở bên cạnh tôi.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD