12

665 Words
Ảo Ảnh hồn hóa thành làn khói đen, bao phủ lấy Thúy Vy, đưa cô đến mộng cảnh khác, nơi mà thần lực và ma lực cũng không thể truy vết ngay lập tức, cũng chính là tiềm thức của hắn. Ngọn cây héo tàn, huyết dẫn tan vào nước, pháp trận bị phá vỡ, Diệp thần suýt chút nữa cũng bị thần lực phản phệ làm thương. Trên đỉnh linh đèn, cũng không còn thấu ảnh, hình ảnh của Thúy Vy trong mộng cảnh cũng biến mất. "Diệu An, xảy ra chuyện gì?" - Cả Linh Ẩn và Hữu Quân đều rất lo lắng. Diệu An lắc đầu thở dài: "Chỉ e là hắn đã đưa cô ấy đã trốn vào tiềm thức rồi. Nơi đó là không gian cá nhân của hắn, thấu ảnh không thể nhìn thấu." "Không có cách gì sao? Cô ấy có thể gặp nguy hiểm." "Cách thì có đó. Nhưng mà..." "Nhưng mà thế nào?" Diệu An có phần do dự. Cách của cô chính là để Mộng Thần và Tà Thần tiến vào mộng cảnh, trực tiếp cứu người ra, còn cô sẽ ở ngoài để duy trì thuật 'nhập mộng' để đảm bảo cả ba bình an ra ngoài. "Thuật nhập mộng chỉ có thể đưa người có thần lực và ma lực trung đẳng trở lên vào, hiện tại các anh đều là trẻ nhỏ, pháp lực còn thấp hơn cả bậc hạ đẳng, vốn dĩ không thể thi thuật." Quả thật bọn họ hiện tại hạ đẳng còn kém xa, muốn tăng thực lực cũng cần có thời gian, làm hoa hướng dương phơi nắng cả buổi cũng chỉ duy trì được năm phút, chỉ còn thể là... Hữu Quân chợt nhớ ra là đêm trước Thúy Vy đã làm một thí nghiệm cả đêm, cô có nói làm ra nó để dự thi cuộc thi khoa học gì đó, liên quang đến năng lượng bức xạ. Bọn họ có thể hấp thụ quang năng thì ắt hẳn năng lượng bức xạ cũng có khi hấp thụ được. "Lão Ẩn, còn nhớ cái máy bà chằn lửa mới tạo ra không?" *Bà chằn lửa: ý chỉ cô gái hung dữ, đanh đá. Trước kia là Nguyệt lão dạy Hữu Quân từ này, hắn thấy nó hợp với Thúy Vy nên đặt luôn biệt danh này cho cô ấy. Vẻ mặt Linh Ẩn kiểu: Cô ấy là nhà khoa học điên, cuồng chế tạo, một ngày tạo không biết bao nhiêu cái máy từ xịn xò tới hàng 'nghĩa địa'. Ngươi đang muốn hỏi cái máy nào? Hữu Quân dường như cũng hiểu được suy nghĩ bâng khuâng của hắn, vội miêu tả kĩ hơn: "Là cái máy chạy ì à ì ạch phát ra nhiều ma pháp đỏ mà đêm trước bà chằn lửa mới chế tạo ấy, bảo là có thể 'nướng thịt' ăn được đấy!" Linh Ẩn mắt rũ tạo hình bán nguyệt, nhìn chằm chằm kẻ trước mặt, không biết hắn có hiểu được nghĩa từ 'nướng thịt' mà Thúy Vy nói chính là nướng thịt người bằng tia hồng ngoại cường độ cao hay không hay lại nghĩ thành nướng sườn cốt lết để ăn cơm tấm rồi, tên đầu heo này sợ rằng có nói cũng như không nói. "Ý ngươi là máy tạo bức xạ nhiệt Radiant Heat T1022 và những tia hồng ngoại nó phát ra?" "Phải, chính là nó. Thật tốt khi ngươi nhớ được hết mấy từ ngữ kì lạ mà bà chằn lửa đó đặt ra. Ta ghét cái ngôn ngữ quái quỷ đó, khó nhớ chết được." Cái ngôn ngữ ngươi chê bai chính là Tiếng Anh đấy. Ở hạ giới nó chính là ngôn ngữ phổ biến toàn cầu đấy, dạo chơi trần gian bao lần rồi cũng không học được. "Thúy Vy đã dặn chúng ta không được đụng vào nó rồi, nó rất nguy hiểm!" - Linh Ẩn can ngăn.
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD