Chapter 18

879 คำ

  "Nếu như tôi nhớ không lầm, giao dịch kia, một tháng trước tôi đã cự tuyệt!"   Cung Minh cười khẽ một tiếng, tiếp tục mị hoặc, "Lúc này đây không liên quan giao dịch, chỉ là nhu cầu nam nữ của mỗi người. ”   Trên người nam nhân mang theo hơi thở bạc hà nhàn nhạt, xen lẫn mùi thuốc lá, làm cho trái tim Kiều Thi Ngữ cũng chậm rãi trầm luân theo.   Môi người đàn ông lướt qua tai cô, cô run rẩy, đưa tay đẩy anh ra.   "Anh cho tôi đi ra ngoài, tôi có thể tự mình nghĩ biện pháp."   "Cô tự nghĩ biện pháp? Trong khách sạn này khắp nơi đều là người như Hà Phú Quý, cô sợ tôi. Chẳng lẽ, những người đó cô không sợ sao? ”   Lời nói của anh không phải là đe dọa suông, một vưu vật như cô, lại trúng thuốc lợi hại như vậy. Cho dù là người đàn ông nào gặp, cũng sẽ không thể kiềm chế.   "Không cần a

อ่านฟรีสำหรับผู้ใช้งานใหม่
สแกนเพื่อดาวน์โหลดแอป
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    ผู้เขียน
  • chap_listสารบัญ
  • likeเพิ่ม