Học thêm

4543 คำ

“Ừ,” Giang Mộng Vy trong mắt biết mẹ cô, cô chính là cá đỡ không nổi tường, cho nên lập chí: “Con muốn đậu Ngoại thương, con muốn mình là người có khí phách, ba và con cũng có khí phách, dù là cuối cùng sự thật không thi nổi, con cũng không có thể làm cho mình hối hận, không có thể làm cho mình có tiếc nuối!” Nói xong, chính cô cũng nổi da gà. Từ lịch sử tới giờ, cô liền chưa nói qua như vậy đi lên, như vậy khẳng khái kích ngang lời! Cho tới Dữu Diệu Ngọc đứng ở cửa bối rối đã lâu, phản ứng kịp, bà vẫn khuôn mặt không thể tin: “Con, con nói con muốn thi Ngoại thương?” Giang Mộng Vy hai tay siết ống quần, mặc dù cô trong lòng cũng hư yếu mệnh, có thể ngoan thoại cũng biểu đi ra ngoài, cô chỉ có thể: “ừ!” Dữu Diệu Ngọc giống như nhìn người xa lạ tựa như nhìn cô một lúc lâu, nói thật, Gi

อ่านฟรีสำหรับผู้ใช้งานใหม่
สแกนเพื่อดาวน์โหลดแอป
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    ผู้เขียน
  • chap_listสารบัญ
  • likeเพิ่ม