Chapter 297

1515 Words

  "Đúng rồi, đêm qua ngươi đến bây giờ còn chưa ngủ, ngươi ngủ một lát, ta nhìn." Bạch Nhã ngồi dậy nói.   "Đêm qua ngươi không phải cũng không có ngủ, ta có thể chịu đựng vài ngày không có vấn đề. Anh đi ngủ trước. Cố Lăng Kình ôn nhu nói.   "Ta một mực mê man, ngươi ngủ đi, ta muốn thổi gió biển, nhìn bầu trời xanh mây trắng." Bạch Nhã vỗ vỗ chân mình.   Cố Lăng Kình mỉm cười, trong ánh mắt đều là sủng nịch, không cự tuyệt nữa, nằm bên cạnh Bạch Nhã, cánh tay phải đặt ở sau gáy, không dựa vào chân Bạch Nhã. Sợ cô ấy mệt mỏi.   Bạch Nhã nhìn ngũ quan cương nghị của hắn, lúc ngủ, miệng cũng mím chặt, giống như là vương tử ưu nhã.   Chúa ơi, kỳ thật, đối với nàng vẫn không tệ, sinh mệnh tuy rằng ngắn ngủi, tuy rằng trải qua hoạn nạn, nhưng đã cho nàng một người đàn ông tốt như vậy.   

Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD