Thứ nhất,cha mẹ không nên làm người quản gia cho các con khi chúng đã trưởng thành.
Thứ hai,cha mẹ không quyết định những chuyện to lớn thay con cái (ví dụ:học gì? nghề nghiệp gì?yêu ai? lấy ai?...)
Thứ ba,cha mẹ không nên che giấu khuyết điểm của con mình.
Thứ tư,cha mẹ không nên trả nợ thay con mình.
Đó là những lời khuyên của chuyên gia tâm lý Đinh Đoàn dành cho các bậc cha mẹ trên YouTube mà tôi tìm thấy.
Trước kia, khi gia đình tôi còn khó khăn,tôi thường nghe chương trình cửa sổ tình yêu trên đài radio của nhà hàng xóm.Sau này,đi làm cũng được nghe chương trình đó qua mạng internet trong công ty vào mỗi sáng chủ nhật hàng tuần.Hiện tại,khi có điều kiện mua máy tính, điện thoại thông minh,tôi cũng tìm nghe cách tư vấn và chia sẻ của các chuyên gia tâm lý, bác sĩ trên các nền tảng của f*******:, YouTube... Thật sự rất bổ ích!
Cũng nhờ đó mà tôi sống và suy nghĩ tích cực hơn.Tôi cũng mở cho mẹ của tôi, các con của tôi nghe cùng khi chúng tôi cùng làm việc chung.
Đang ngồi xoáy nhãn, mẹ tôi nghe điện thoại.Tôi nhận ra giọng nói của em trai mình trong cuộc gọi điện thoại đó.
_Tam gọi điện thoại về ạ.?
_Ừ.
Mẹ tôi ngắt điện thoại vẻ mặt không vui.
_Hôm trước cho tiền thì không lấy.Hôm nay lại gọi nói:"Mẹ ơi,con đói".Hôm đó,tao bảo nó dừng xe lại mà không dừng làm tao xuýt ngã.
Mẹ của tôi phân trần.
Nghĩ ngợi như nhớ ra điều gì đó, mẹ tôi gọi điện thoại cho em gái của tôi nhưng không gọi được.Mẹ của tôi sốt sắng quay về phía tôi nói:
_Mày gọi điện thoại cho con Hòa bảo em chuyển tiền cho nó hộ mẹ với.
_Mẹ định cho em ấy bao nhiêu ạ?
_Hai trăm nghìn.
_Nhưng con thấy em ấy bảo tiền đó để đóng học phí.
_À,hôm trước bảo nó thế nào nó lại sợ tiêu mất nên chuyển sang cho con Hòa giữ.Nay không có tiền mua thức ăn nên gọi hỏi mẹ.
_Biết thế mà sao mẹ cho tiền trước lúc lên trường , nó lại không lấy?
Mặc dù hỏi như vậy nhưng tôi cũng vẫn gọi điện thoại cho em Hòa.Em không bắt máy mà nhắn tin riêng với tôi qua Zalo.Sau khi trao đổi xong, tôi nhận ra rằng mẹ tôi thật sự thiên vị em trai của tôi mà vô tình khiến em gái tôi cảm thấy mình bị xem nhẹ.Có nói chuyện với nhau,tôi mới hiểu được tâm tư tình cảm của em gái mình.Hoá ra, không phải một mình tôi cảm nhận được sự trọng nam khinh nữ trong gia đình của bố mẹ tôi mà em gái tôi cũng đã từng cùng cảm nhận rõ ràng như tôi.
Tôi đọc những gì em gái của tôi gửi trong Zalo cho mẹ của tôi nghe.
_Em ấy đang tỵ vì mẹ quá quan tâm đến em Tam đấy.
_Nó gọi về cho mẹ ba lần rồi.
Em gái của tôi nói rằng con gái của mẹ sống được thì tại sao con trai của mẹ lại không thể?Mẹ của tôi nên đối xử công bằng với các con của mình.Tôi nghĩ nên như vậy.Dù sao, các con của mẹ tôi cũng lớn hết rồi, tự quyết định, tự làm, tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình.Mẹ của tôi cũng không nên ôm đồm quá nhiều trách nhiệm, quá nhiều việc của các con làm gì cho mệt mỏi và thêm phiền não.Chỉ mong sau lần này, mẹ của tôi sẽ nghĩ thông mọi chuyện.