When you visit our website, if you give your consent, we will use cookies to allow us to collect data for aggregated statistics to improve our service and remember your choice for future visits. Cookie Policy & Privacy Policy
Dear Reader, we use the permissions associated with cookies to keep our website running smoothly and to provide you with personalized content that better meets your needs and ensure the best reading experience. At any time, you can change your permissions for the cookie settings below.
If you would like to learn more about our Cookie, you can click on Privacy Policy.
Sáng sớm, Hân Duyệt đứng trước gương xoay vài vòng, thay không biết bao nhiêu bộ quần áo vẫn chưa cảm thấy hài lòng. “Cậu nói xem, tớ nên mặc gì đến gặp Triệu Đình An đây?”. Triệu Đình An là tên của người bạn thân cũ kia, Trịnh Nhã Đan không nhịn được mà lắc đầu. Hôm qua cậu ấy vẫn còn suy nghĩ cùng phân vân, cuối cùng hôm nay cũng đã nghĩ thông rồi. “Bộ bên phải đi, đấy là phong cách bình thường của cậu mà”. Hân Duyệt đưa mắt nhìn sang rồi lắc đầu. “Có phải hơi qua loa không, tớ sợ cậu ấy cho rằng tớ không để tâm đến cuộc gặp này”. Trịnh Nhã Đan lấy tay đỡ trán, đây mới chính là dáng vẻ bình thường của Hân Duyệt. Rất chú trọng đến vẻ ngoài. “Vậy chiếc váy bên trái thì sao, dịu dàng lại thanh thoát, tớ thấy không tồi đâu. Rất phù hợp với khí chất của cậu”. Hân Duyệt liếc nhì