When you visit our website, if you give your consent, we will use cookies to allow us to collect data for aggregated statistics to improve our service and remember your choice for future visits. Cookie Policy & Privacy Policy
Dear Reader, we use the permissions associated with cookies to keep our website running smoothly and to provide you with personalized content that better meets your needs and ensure the best reading experience. At any time, you can change your permissions for the cookie settings below.
If you would like to learn more about our Cookie, you can click on Privacy Policy.
Trịnh Nhã Đan và Tịnh Lâm sau khi ăn xong liền vui vẻ bước xuống lầu, vừa đi vừa trò chuyện. Trịnh Nhã Đan tò mò hỏi về tình hình của Tịnh Lâm trong hai năm ở nước ngoài, còn Tịnh Lẫm cũng bình tĩnh giải thích rằng bản thân mình rất ổn, dù sao cô cũng không còn là trẻ con nữa, đã có thể tự chăm sóc cho mình rồi. “Xin chào, cho chúng tôi tính tiền bàn ăn số 24”. Tịnh Lâm luôn miệng nói bản thân mình hiện giờ sống rất dư dả, không cho phép Trịnh Nhã Đan tranh giành trả tiền, nhất mực đưa chiếc thẻ ngân hàng trên tay cho nhân viên phục vụ. Nhưng nhân viên sau khi kiểm tra một chút, lại vội vàng thông báo. “À bàn đó của hai chị đã được thanh toán từ trước rồi ạ”. Tịnh Lâm chỉ nghĩ là do Trịnh Nhã Đan giấu cô trả tiền trước, nhưng Trịnh Nhã Đan cũng vô cùng ngạc nhiên mới tình huống trư