When you visit our website, if you give your consent, we will use cookies to allow us to collect data for aggregated statistics to improve our service and remember your choice for future visits. Cookie Policy & Privacy Policy
Dear Reader, we use the permissions associated with cookies to keep our website running smoothly and to provide you with personalized content that better meets your needs and ensure the best reading experience. At any time, you can change your permissions for the cookie settings below.
If you would like to learn more about our Cookie, you can click on Privacy Policy.
Trong khi Trịnh Nhã Đan và Phó Thiếu Phong vẫn đang tận hưởng cảm giác ngọt ngào bên nhau, ở Châu gia là một mảnh hỗn độn. Châu Nguyên đứng trước cánh cửa ban công, tức giận đến nỗi mặt mũi đều đỏ bừng, tiện tay ném mạnh cái gạt tàn trên mặt bàn xuống đất, vỡ tan. Anh ta nhìn về phía người trước mặt, không hề có nửa điểm kiên nhẫn mà rống lên. "Trịnh Tử Uyên, xem chuyện tốt mà cô đã làm đi. Trịnh Nhã Đan đó không những không đến, còn để Châu Nguyên tôi phải chờ đợi như một kẻ ngốc, đây là một đêm lãng mạn mà cô nói đấy à?". Âm thanh vụn vỡ này khiến Trịnh Tử Uyên trực tiếp bị dọa sợ, bất giác lùi về phía sau một bước để tránh mảnh gạt tàn văng vào người mình. Gương mặt của Châu Nguyên lúc này khiến cô ta phải dè chừng, ánh mắt hằn đỏ cũng giọng nói như ác ma đến từ địa ngục kia, kh