Đây là lần đầu tiên Thẩm Vị Ương cô gặp ngài Lãnh này, mà người này cũng hẳn là lần đầu tiên gặp cô, nhưng không biết vì sao, cô luôn cảm thấy ánh mắt lạnh lùng đó nhìn mình rất kỳ quái. Có một loại nhẫn nại cực nóng, giống như một ngọn núi lửa phủ đầy tuyết. Sau một khắc sững sờ, cô nhìn anh mỉm cười: "Ngài Lãnh có yêu cầu gì cứ việc đề cập, nếu như tôi có thể làm được." Dường như cảm thấy người này có ý xấu, lần này cô thêm một câu "Nếu tôi có thể làm được." Lãnh Hoài Cẩn nhìn cô rõ ràng có chút căng thẳng nhưng vẫn ra vẻ trấn định, nở nụ cười: "Không tính là yêu cầu quá đáng, tôi đang tìm giáo viên mỹ thuật cho con gái tôi, nếu cô Thẩm có thời gian, có thể đến dạy con gái tôi vẽ không?" Thẩm Vị Ương nghe anh nói vậy, không hiểu sao liền thở phào nhẹ nhõm, cũng nở nụ cười: "Sao