When you visit our website, if you give your consent, we will use cookies to allow us to collect data for aggregated statistics to improve our service and remember your choice for future visits. Cookie Policy & Privacy Policy
Dear Reader, we use the permissions associated with cookies to keep our website running smoothly and to provide you with personalized content that better meets your needs and ensure the best reading experience. At any time, you can change your permissions for the cookie settings below.
If you would like to learn more about our Cookie, you can click on Privacy Policy.
“Định đi đâu đó? Không ăn trưa à?” “Dạ?” Cửu Hy tròn mắt ngạc nhiên sau khi nghe câu hỏi của Trác Lão Gia. Ông ấy thế này là đang quan tâm cô sao? Không phải gọi cô lại là để mắng cô à? “Ông đang nói cái gì vậy hả?” Trác Phu Nhân đập mạnh tay lên bàn rồi quay sang nhìn chồng mình. Từ hành động vừa mới đây cũng có thể thấy rõ bà đang không vừa ý với cách hành xử của chồng mình. “Qua đây ngồi ăn chung đi.” Trác Lão Gia mặc kệ Trác Phu Nhân rồi nhìn Cửu Hy. Cô mặc dù không hiểu lý do vì sao ông làm như vậy, nhưng một điều Cửu Hy biết là Trác Phu Nhân sẽ không vui vẻ nếu cô ngồi vào bàn ăn. Cho nên cô liền cúi người với Trác Lão Gia một cái: “Bố mẹ cứ ăn đi ạ. Con không đói, xin phép lên phòng trước ạ.” “Không có phép tắc.” Trác Phu Nhân lườm Cửu Hy một cái, Trác Lão Gia thấy thế liền