"Không ngờ cô Ôn lại tự tin vào bản thân mình như thế, vậy tôi mong chờ tác phẩm của cô." Hạ Tư Minh nhìn cô thật sâu, giọng nói trầm thấp từ tính rất hấp dẫn.
Ôn Thư Duyệt không nói gì nữa, sau khi tiễn Hạ Tư Minh đi liền đến phòng Ôn Bảo Bảo dỗ cậu ngủ.
Nhìn dung nhan ngủ say của Bảo Bảo, Ôn Thư Duyệt nhẹ giọng thở dài một tiếng, Bảo Bảo mặc dù mỗi ngày đều vui vẻ, nhưng cô biết nội tâm cậu bé rất khao khát có một người bố.
Nhưng ngay cả bản thân cô cũng không biết bố cậu bé là ai.
Khóe môi Ôn Thư Duyệt nở một nụ cười gượng gạo, móng tay mảnh khảnh của cô đã vô thức cắm vào lòng bàn tay, nếu như lúc trước không phải do Lục Tuấn Hàn bày mưu, Bảo Bảo làm sao có thể biến thành một đứa nhỏ không có bố.
Suy cho cùng, thủ phạm của mọi chuyện chính là Lục Tuấn Hàn!
"Tổng giám đốc Hạ, chuyện anh bảo điều tra đã có kết quả rồi ạ, DNA của đứa bé kia có 99% tương tự sếp, bác sĩ kết luận là quan hệ bố con."
Trên chiếc xe Rolls-Royce Phantom tuyệt đẹp, Hạ Tư Minh đang trưng khuôn mặt lạnh lùng, nhưng sau khi nghe Quan Việt nói, đôi đồng tử màu hổ phách của anh chớp thật sâu.
Năm đó bị tiểu nhân bày mưu hãm hại, không hiểu sao lại phát sinh quan hệ với một người phụ nữ, không ngờ người phụ nữ kia lại là Ôn Thư Duyệt, mà Ôn Bảo Bảo quả nhiên chính là con của anh.
"Tổng giám đốc Hạ, nếu thằng bé kia là con của anh, vậy cô Ôn chẳng phải là..." Quan Việt dừng một chút, ý gì không cần nói cũng biết.
Hạ Tư Minh không nói gì, ngón tay thon dài không nhanh không chậm gõ cửa sổ xe, giống như đang trầm tư cái gì đó.
Bầu không khí trong xe vô cùng áp lực, hơi thở cũng trong nháy mắt ngưng trọng đến đóng băng, Quan Việt nắm chặt vô lăng, trên trán dần dần toát mồ hôi lạnh.
"Toàn lực điều tra Ôn Thư Duyệt, tôi muốn tất cả tư liệu của cô ấy và đứa nhỏ."
Một lúc lâu sau, Hạ Tư Minh cuối cùng cũng mở miệng phá vỡ sự im lặng này.
Nếu Ôn Bảo Bảo là con của anh, anh nhất định sẽ không bỏ qua, chỉ là người phụ nữ này...
Anh phải tìm hiểu ý định của cô ấy.
Chuyện năm đó, cũng quả thật phải điều tra thật kĩ càng.
Kể từ khi Ôn Thư Duyệt đến MK, trong công ty đã xảy ra rất nhiều thay đổi, phó tổng Trần và Amy bị Ôn Thư Duyệt sa thải, nhưng bởi vì phó tổng Trần có nhiều quan hệ, cuối cùng vẫn cầu xin quan hệ để quay trở về.
Dù vậy, những người trong công ty vẫn sợ hãi trước hành vi kiên quyết của Ôn Thư Duyệt, chỉ dám nói riêng, không bao giờ dám nói trước mặt cô một câu không đúng mực.
"Tổng giám đốc Ôn mới tới thật đúng là không phải người bình thường, nếu phó tổng Trần không phải có quan hệ thì thật sự sẽ không bao giờ trở về được nữa."
"Nói nhỏ một chút đi, xui rủi bị người ta nghe thấy mà cáo trạng thì toang, hồ ly tinh kia làm việc quá quyết đoán, tôi cũng không muốn mất việc."
"Sợ cô ấy làm cái gì, cô ấy lại không có thiên lý nhãn thuận buồm xuôi gió, làm sao có thể nghe được chúng ta nói những lời này, hơn nữa vốn cũng là đi cửa sau tiến vào, còn không bằng phó tổng Trần của chúng ta đâu."
“…”
Ôn Thư Duyệt vừa vào toilet đã nghe thấy những thứ này, nhưng cô đã quen với những chuyện này từ lâu rồi.
Đối với những kẻ tôm tép như thế này không cần phải tức giận, đặc biệt là những người không có thực lực, so đo với họ, người tức giận cuối cùng chỉ là chính mình.
“Đi làm sớm đi, đừng có lười biếng.” Ôn Thư Duyệt rửa tay xong mới nhắc nhở, khiến bọn họ cả người run lên.
Tất cả họ đều nơm nớp lo sợ nhìn Ôn Thư Duyệt, nghĩ rằng sẽ bị trừng phạt, không nghĩ rằng cô nói xong liền trực tiếp rời đi.
"Tổng giám đốc Ôn, có một người phụ nữ nói là bạn thân của cô, đang đợi cô trong phòng khách." Ôn Thư Duyệt vừa trở về, thư ký liền vội vàng tiến lên nói chuyện.
Bạn thân?
Chẳng lẽ là Lâm Lâm?
Ôn Thư Duyệt có chút nghi ngờ, Lâm Lâm bình thường sẽ không đột nhiên tìm cô như vậy, cho dù là tới tìm cô cũng nhất định sẽ gọi điện thoại cho cô, một người bạn thân khác còn ở nước ngoài càng không có khả năng đột nhiên trở về.
Còn đang nghi hoặc, Ôn Thư Duyệt đã đến phòng tiếp khách, khi nhìn thấy người tới sắc mặt lập tức thay đổi, rất nhanh cũng đã khôi phục tự nhiên.
"Tôi còn đang tự hỏi mình lòi đâu ra một người bạn thân, thì ra là cô." Ôn Thư Duyệt rất tự nhiên đi tới đối diện Tần Vi Vi, bên cạnh Tần Vi Vi còn có một người phụ nữ, là em gái Lục Tuấn Hàn, Lục Dao Dao.
Trước kia khi cô và Lục Tuấn Hàn ở cùng một chỗ, cô và Lục Dao Dao nhìn nhau không vừa mắt, ngược lại Lục Dao Dao cùng Tần Vi Vi thì tình cảm không tệ, hẳn là cô ta đã sớm biết kế hoạch giữa bọn họ rồi.
Biểu cảm Tần Vi Vi đo đi một chút, rất nhanh cũng đã bình thường, cười giả lả nói: "Đúng vậy, không nghĩ tới bây giờ cô đã là tổng giám đốc của MK chi nhánh ở Trung Quốc, tôi còn..."
"Hôm nay cô tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì?"
Không đợi Tần Vi Vi nói xong, Ôn Thư Duyệt liền ngắt lời ả, thật sự là không muốn nghe người phụ nữ này nói nhảm.
"Thái độ của cô sao vậy, người tới chính là khách, không thể chờ người ta nói xong rồi nói sau?" Thấy Tần Vi Vi bị bắt nạt, Lục Dao Dao vội vàng mở miệng giúp đỡ.
Tần Vi Vi kéo Lục Dao Dao, ả liếc Ôn Thư Duyệt một cái, cố ý trào phúng nói: "Dao Dao quên đi, người khác không có tố chất, chúng ta cũng không thể giống như thế, như vậy chỉ khiến chúng ta giống như cô ấy."
"Chị dâu nói không sai, người không có tố chất năm nào cũng có, chỉ là không biết vì sao năm nay nhiều như vậy, đã cầm tiền của người ta, làm tiểu tam mà còn tưởng bản thân có năng lực vượt trội hơn người khác? Ha, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy buồn cười." Lục Dao Dao càng nói càng hăng hái, hoàn toàn không có ý muốn dừng lại.
Lúc đầu Tần Vi Vi còn khuyên một chút, thấy Lục Dao Dao thật sự bị kích thích, liền ngồi ở một bên quan sát, ước gì Lục Dao Dao dùng hết sức kháy khịa Ôn Thư Duyệt.
Nếu là trước đây, Ôn Thư Duyệt có thể sẽ nói lại mấy câu, nhưng bây giờ cô ấy đã hoàn toàn không quan tâm.
Cô nhấp một ngụm cà phê, bình tĩnh như không có gì: “Nói đi, hôm nay cô đến tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì?"
"Tôi nghe nói bây giờ cô là nhà thiết kế trang phục hàng đầu, vì vậy tôi muốn yêu cầu cô thiết kế một bộ trang phục cho riêng tôi, vài ngày nữa là kỷ niệm ngày cưới của tôi và Tuấn Hàn, tôi muốn tặng cho anh ấy một bất ngờ."
Nhắc tới Lục Tuấn Hàn, trên mặt Tần Vi Vi bất giác nở nụ cười hạnh phúc, giống như cô ta chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới.
Nhưng Ôn Thư Duyệt nghe xong những lời nay cảm thấy thật nực cười, cảm thấy đây là trò cười hay nhất thiên hạ, cô bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đồng tình cười cười: "Tôi khuyên cô nên nhìn rõ người bên cạnh đi, miễn cho bị người ta lừa gạt còn giúp người ta đếm tiền."
"Cô có ý gì, Ôn Thư Duyệt tốt nhất cô đừng khiêu khích ly gián, nếu cô nói bậy bạ, đừng trách tôi đối với cô không khách khí." Lục Dao Dao vẻ mặt có chút bối rối, không chút suy nghĩ trực tiếp thốt ra.
Xem ra Lục Tuấn Hàn có tiểu tam tiểu tứ, Lục Dao Dao cũng biết, hợp lại cũng chỉ có một mình Tần Vi Vi bị che mắt.
Nụ cười trên mặt Ôn Thư Duyệt ngày càng sâu, Tần Vi Vi nhìn thấy thì trong lòng run lên, cô ta luôn cảm thấy mình chính là con khỉ trong rạp xiếc, ngồi bất động ở đây bị người khác xem như trò cười.